Chuong 411: Lay Cai Chet Ra Uy Hiep
Chuong 411: Lay Cai Chet Ra Uy HiepChuong 411: Lay Cai Chet Ra Uy Hiep
Mấy người thu dọn hạt giống rơi vãi trên mặt đất, Khương Tuệ Ninh hỏi Đường Xuân Kiều: "La Hoài Ngọc này có thành tích rất tốt à?" Cô không ngờ người mở miệng nói chuyện đều là mấy lời không có dinh dưỡng lại có thể thi đậu đại học Bắc Kinh?
Đường Xuân Kiều lắc đầu nói: "Tôi cũng không thân quen với cô ta, chỉ biết ở nhà cô ta rất kiêu ngạo, từ nhỏ đã được cưng chiều đến lớn, mỗi năm đi theo cha mẹ tới quê nhà, cô ta đều giống như đại tiểu thư bậy, liền... Cũng rất cưng chiều cô em gái này. Tóm lại là người trong nhà không có ai không đối tốt với cô ta, còn thành tích thế nào thì tôi thật sự không rõ ràng lắm."
Cô ta không nói ra tên bạn trai cũ tên, nhưng mọi người đều biết.
Ôn Lê hỏi: "Ninh Ninh, có phải cô nghi ngờ cô ta thay thế người khác vào đại học không."
Không phải Khương Tuệ Ninh suy nghĩ nhiều, mà ở niên đại này có rất nhiều chuyện giống như vậy, thậm chí còn có người vì điều kiện gia đình không tốt mà chủ động bán thông tin của mình.
Cho nên cô có suy nghĩ này cũng không kỳ lạ.
"Tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi."
Đương nhiên cô sẽ không tùy ý nói ra mấy chuyện không rõ chứng cứ này, nhưng khi nhìn La Hoài Ngọc này, cô có dự cảm không tốt lắm.
Bởi vì Phan Phỉ Phỉ nói La Hoài Ngọc nổi điên trước, cho nên mọi người đều không tin những lời cô ta mắng Đường Xuân Kiều.
Lại nói lúc này cơ hội vào đại học là rất khó có được, mọi người cũng không có nhiều tâm tư đi mổ sẻ những chuyện không có thật đất.
Hầu như tất cả đều ôm quyết định nghiêm túc học tập và đền đáp tổ quốc trong tương lai.
Nhưng mà Đường Xuân Kiều vẫn cảm thấy rất đau khổ, huống hồ trong thời đại bảo thủ này, mọi người đều rất để ý đến danh dự.
Buổi chiều sau khi kết thúc công việc, mấy người đang ngồi nghỉ ngơi cùng nhau, Đường Xuân Kiều nói: "Hôm nay những lời La Hoài Ngọc nói đều là nói bậy, tôi và anh ta chỉ nắm tay nhau... Tôi chưa bao giờ làm ra chuyện khác người gì cả." Ngủ chung gì đó đều là cả gia đình đó bôi nhọ cô ấy.
Mặc dù sau hai ngày ở chung, cô ấy cảm thấy bạn chung phòng ngủ của mình đều rất tốt, nhưng dù sao mọi người cũng mới quen biết nhau, cô ấy sợ hãi bởi vì vài lời đồn mà mọi người có ấn tượng không tốt về mình, cho rằng cô ấy là loại con gái không giữ mình trong sạch.
"Xuân Kiều, chúng tôi cũng không phải loại người bảo sao hay vậy, cô yên tâm đi, không cần phải giải thích đâu. Lại nói chúng tôi đều biết rõ gia đình kia là đức hạnh gì, loại người không tôn trọng phụ nữ này, ngay cả phụ nữ cũng ác ý chửi rủa phụ nữ thì cũng không phải loại tốt lành gì, chúng tôi sẽ không tin." Ôn Lê nói chuyện dịu dàng mềm mại nhưng lại vô cùng kiên định.
Đều là phụ nữ với nhau, thật ra cô ấy cực kỳ không thích phụ nữ có địch ý với phụ nữ.
Thật ra bạn sẽ càng tự tin hơn khi bạn bè hoặc người nhà kiên định tin tưởng bạn, vốn dĩ Đường Xuân Kiều không có sai, người kịp thời rời đi sai lầm là bình thường.
Bởi vì mấy người kiên định tin tưởng nên tâm trạng của cô ấy cũng tốt hơn rất nhiều.
Nhưng chuyện của La Hoài Ngọc vẫn chưa kết thúc, sau khi bị đưa đến bệnh viện, cô ta bắt đầu khóc lóc nói mấy người Khương Tuệ Ninh ỷ thế ức hiếp người khác, cố ý bắt nạt cô ta, còn tốt cáo hai phòng ngủ của Khương Tuệ Ninh và Quý Tử Thư.
Giáo viên hậu cần không làm chủ được, chỉ có thể báo cáo lên trường học.
Cho dù Mạnh Vận Kiệt có miệng lưỡi thế nào cũng không giải thích được, dù sao trường học cũng không thể tin vào lời nói của một bên.
La Hoài Ngọc náo loạn rất lớn, có chuyện gì cũng đều lấy cái chết ra uy hiếp.
Kết quả trường học bên kia nhận được tin tức, phát hiện cô ta thế mà lại tố cáo Quý Tử Thư và Khương Tuệ Ninh.
Vốn dĩ trường học không nghĩ vì chuyện này mà kinh động đến Quý Thân Nham, nhưng Quý Tử Thư đã báo cho cha mình biết trước.