[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 418 - Chương 418: Mối Quan He Phức Tạp

Chương 418: Mối Quan He Phức Tạp Chương 418: Mối Quan He Phức TạpChương 418: Mối Quan He Phức Tạp

Tính cách của Phan Phỉ Phỉ có hơi lạnh lùng, ngày thường không thích nói chuyện, lại mạnh mẽ, như là tính cách của một người con trai vậy.

Không giống như Ôn Lê và Khương Tuệ Ninh ngày nào cũng ríu rít nói chuyện, Khương Tuệ Ninh còn đỡ, bởi vì bình thường cô sẽ về nhà ngủ, vì vậy trừ bỏ phòng của mình ra, thì cô cũng không quá quen thân với những phòng khác ở ký túc xá.

Ôn Lê thì khác, những bạn ở phòng xung quanh cô ấy cũng đều quen biết, nếu nói là tất cả những chuyện liên quan đến các phòng ngủ bên cạnh cô ấy đều biết thì cũng không phải là nói quá.

Nhưng ngay cả Ôn Lê cũng không quen người này, mà Phan Phỉ Phỉ lại không chỉ quen biết mà còn biết là người đó đã kết hôn rồi?

Phan Phỉ Phỉ bị các cô nhìn có chút tê dại da đầu, không được tự nhiên nên cô liền gãi nhẹ đầu nói: "Nghe thấy người ta nói, tôi cũng không quen."

Ôn Lê và Khương Tuệ Ninh liếc nhìn nhau không nói chuyện, Phan Phỉ Phỉ là người địa phương, cô quen người thì hẳn là người ở nơi này thì phải.

Doãn Đào kia sao lại quen biết, một cô gái đã kết hôn rồi.

Ba người đứng ở phía sau cột đá, tạm thời không đi về phía trước. Phía trước là hai người đang tranh chấp ngày càng kịch liệt, thậm chí còn nói đến chuyện yêu hay không yêu.

Ba người nói thật đúng là có chút đứng ngồi không yên, nếu biết hai người kia đang yêu nhau thì cũng được, nhưng vừa rồi lại nghe Phan Phỉ Phỉ nói cô gái kia đã kết hôn.

Nếu Doãn Đào và cô ta có mối quan hệ nam nữ bất chính, nếu thời đại này còn bị người ta báo cáo thì chắc hẳn là sẽ bị khai trừ nhỉ?

Thật ra cô cũng không muốn nghe loại chuyện này, nhưng bởi vì mối quan hệ của Quý Tử Thư, hai người có quan hệ vô cùng tốt, xem như là ở đại học quen biết được một người bạn tốt.

Nên cô cũng không biết phải nói như thế nào.

Đặc biệt là Khương Tuệ Ninh, cô biết là hoàn cảnh của nhà Doãn Đào, chiếc mũ mà cha mẹ cậu ta bị chụp là được Quý Thần Nham giúp đỡ nên mới nhanh chóng được gỡ xuống.

Lúc này nếu là bởi vì những việc này mà ảnh hưởng đến bản thân mình thì thật không đáng giá.

"Sớm biết như vậy chúng ta không nên đi đường tắt, nhưng đây là con đường duy nhất mà đi đến nhà ăn chúng ta phải đi qua, bụng tôi rất đói rồi, hai người này khi nào mới cãi nhau xong?" Ôn Lê gian nan giữa việc lựa chọn nghe náo nhiệt tiếp và đi ăn cơm.

"Chúng ta đi ngược lại về đường lớn đi." Phan Phi Phỉ lúc này cau mày thật chặt, nhìn ve đôi nam nữ ở nơi xa xa kia liếc mắt một cái, phảng phất nhìn là đang nhìn kẻ thù vậy.

"Xa quá đi." Ôn Lê cũng không muốn đi,"Không thì chúng ta cứ thể đi qua thôi."

"Không được." Phan Phỉ Phỉ kiên quyết không đi qua.

"Vì sao, chúng ta chỉ là đi ngang qua thôi mà." Ôn Lê khó hiểu nhìn về phía Phan Phỉ Phỉ, vừa rồi Phỉ Phỉ nhìn về phía hai người kia liền phản ứng vô cùng mạnh.

Như là nhìn thấy bọn họ thì vô cùng sợ hãi, thật ra không cần phải kiêng dè như vậy, tuy rằng quen biết thì chẳng lẽ các cô không thể đi đường này sao?

Khương Tuệ Ninh không nói chuyện, thấy Phan Phỉ Phỉ kiên trì như vậy xong lại nghĩ thoáng qua về Doãn Đào nên nói,"Chúng ta đi ngược lại đường kia đi."

Ôn Lê khó hiểu nhìn hai người, ba người vừa mới xoay người thì liền nghe thấy giọng nói của Doãn Đào.

"Bạn học Khương, bạn học Ôn." Cậu ta như là bỗng nhiên phát hiện ra các cô, lúc gọi các cô thì cũng nhanh chân đi lại gần.

Doãn Đào rất cao, diện mạo lại thiên về kiểu hào hoa phong nhã, lại làm việc ở nông thôn, nhưng nhiều năm như vậy cũng không thể cởi được vẻ phong độ cùng trí thức trên người cậu ta.

Ngày thường khi nói chuyện thì luôn bình đạm không nhanh không chậm, nhưng hôm nay như là có chút gấp, nhanh chóng chạy đến muốn ngăn cản các cô rời đi.

Khi cậu ta đến đây thì nhìn thấy Phan Phỉ Phỉ, sau đó lại kêu lên một tiếng,"Bạn học Phan."

Phan Phỉ Phỉ liếc cậu ta một cái, sau đó phớt lờ cậu ta, sắc mặt cũng nhàn nhạt.
Bình Luận (0)
Comment