[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 429 - Chương 429: Tịch Thu Sách Cấm

Chương 429: Tịch Thu Sách Cấm Chương 429: Tịch Thu Sách CấmChương 429: Tịch Thu Sách Cấm

Hơi thở của anh dán vào màng nhĩ cô, Khương Tuệ Ninh run rẩy mở to mắt nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của anh, cô e lệ đưa tay che gương mặt đầy rặng mây đỏ, gương mặt thẹn thùng được che dấu bên dưới những ngón tay mảnh khảnh, giống như đã tìm được nơi ẩn nấp, nhưng cô vẫn to gan nói: "Làm chuyện khiến anh vui vẻ."

Nếu không phải tiếng nói của cô còn run rẩy thì đúng là anh đã cho rằng cô chính là người chủ đạo trong trò chơi này.

Lời này khiến màng nhĩ anh run lên, hầu kết theo động tác nuốt xuống mà trượt lên xuống theo. Anh đưa tay cầm lấy đôi tay đang che kín mặt cô lại, bàn tay theo thái dương cô luồn vào mái tóc, ngón tay tiếp xúc với da đầu bắt đầu di chuyển từng chút một khiến cô ngửa đầu nhìn mình.

Gân ở mu bàn tay anh nổi gồ lên giống như dã thú ẩn nấp bắt đầu lộ diện, nhìn qua giống như anh đang dùng sức nhưng thật ra động tác của anh lại rất nhẹ vì tất cả sức lực anh đều tập trung vào việc đè nén cảm xúc xao động.

Khương Tuệ Ninh bị ánh mắt anh nhìn mà hoảng sợ, cô căng thẳng liếm môi bởi vì đang căng thẳng mà đôi môi đã run rẩy.

Đồng tử của Quý Thần Nham hơi co lại, hầu kết lại trượt lên xuống, đáy mắt giống như có lửa cháy hừng hực. Anh bắt đầu cởi nút cổ áo ngủ của mình.

"Em học được từ đâu?" Anh cởi quần áo bằng tốc độ rất nhanh, cũng có thể vì bị Khương Tuệ Ninh kích thích.

Thời đại này giáo dục rất bảo thủ, cho dù là vợ chồng có làm những chuyện thân mật đến mức nào cũng không biết còn có thể làm đến thế này.

Hôm nay Quý Thần Nham tựa như đã được Khương Tuệ Ninh dạy cho một bài học mới, dù lớp học này chỉ vừa mới bắt đầu nhưng anh đã cảm thấy rất tốt.

Đương nhiên anh cũng không nghĩ đến người bình thường chỉ mới vừa bị trêu đùa cho một chút thì mặt mày đã đỏ lên nhưng lúc này cô lại to gan như vậy, không nói đến những việc khác nhưng sự to gan này của cô khiến anh rất vui vẻ.

Bình thường anh có nghiêm túc tự tay mình làm đi chăng nữa, cũng chỉ là người đàn ông của cô, thế nhưng hôm nay xem như cô đã triệt để tiếp nhận anh. Đối với việc người phụ nữ đã hoàn toàn tiếp nhận mình thì thói hư tật xấu của người đàn ông lại nổi dậy khiến cho sự vui vẻ được tăng lên vô hạn, cảm giác thỏa mãn trong lòng tự nhiên cũng không giấu được.

"Trong sách..." Khương Tuệ Ninh không ngờ Quý Thần Nham lại chưa từng biết đến những thứ này, cô còn từng lén lút xem qua, lễ nào anh chưa từng xem qua chút nào. Nhớ lại lần đầu tiên của hai người thế kia, lễ nào anh lại tự hiểu? Không phải chứ?

"Còn học được cái gì nữa?" Đột nhiên anh rất tò mò cô còn biết được thứ gì?

Chuyện vốn dĩ không thể chờ đợi nhưng anh vẫn cố gắng đè xuống, anh cảm thấy sự thăm dò này có thể làm tăng tiến thêm tình cảm lẫn nhau.

Khương Tuệ Ninh vẫn thẹn thùng như vậy, cô lăn vào ngực anh, trông cô giống như kẻ bịt tai trộm chuông không cho anh nhìn thấy gương mặt mình.

"Không có."

Quý Thần Nham không tin: "Thật sự hết rồi sao? Tôi cảm thấy em sẽ không dừng lại ở điểm này." Anh lấy tay cô kéo lên đỉnh đầu và giữ chặt lại ở đó, không cho cô tránh thoát.

"Thật sự. Em chưa xem hết phía sau thì đã bị anh tịch thu sách rồi" Khương Tuệ Ninh cương quyết không thừa nhận mình đã xem toàn bộ quyển sách, chẳng qua quyển sách cô xem là phiên bản đã bị cắt bớt, bản chưa cắt bớt đang nằm trong thư phòng ở Đông Thành, cô chỉ xem được vài chương...

Giọng nói của cô giống như có ý phàn nàn, cảm giác cô giống như một đứa bé bị người ta cướp mất đồ chơi.

"Còn trách tôi sao?" Lúc ấy Quý Thần Nham cũng rất khiếp sợ, ngay sau khi cô trưởng thành lại đọc loại sách đó trước mặt mình, làm sao có thể không bị xao động, dù lúc đó anh dùng thân phận là chồng của cô để áp chế cảm giác đạo đức của một người lớn.

Đương nhiên anh sẽ không để cô xem thường xuyên.
Bình Luận (0)
Comment