[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431: Giở Trò Xấu

Chương 431: Giở Trò Xấu Chương 431: Giở Trò XấuChương 431: Giở Trò Xấu

Quý Thần Nham nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô xẹp xuống thì tâm trạng của anh trở nên tốt hơn, anh cúi xuống hôn cô. Anh không nói cho cô biết trên đời này sẽ không có người đàn ông nào là ngây thơ, nhưng nghiêm túc khắc chế được bất quá cũng chỉ vì chưa gặp được người mình thích. Nếu gặp được người khiến bản thân có thể động lòng người đàn ông sẽ tự động bộc lộ dã tính vốn có. Hơn nữa loại chuyện này căn bản đều dựa vào bản năng, không cần phải học tập.

"Em muốn đi ngủ." Khương Tuệ Ninh thật sự không phải đối thủ của Quý Thần Nham, cô kéo chăn kín đầu mình bắt đầu chơi xấu.

"Muốn ngủ còn trêu tôi?" Gân xanh đã nổi đầy trên trán anh, con người đen như mực vẫn đang cố gắng khắc chế.

Vì muốn tìm hiểu xem cô còn biết được những gì mà lửa trong người anh đã đốt đến tận trái tim nên anh vẫn không hề động vào cô. Thế nhưng đến bây giờ cô lại nói buồn ngủ. Đương nhiên sẽ không thể như ý.

Anh kéo tấm chăn đang tạm bảo vệ cơ thể cô, khiến cô lộ hoàn toàn bên dưới ánh đèn, lúc này cô giống như quả trứng gà vừa lột vỏ, vừa trắng lại vừa mềm.

Anh cúi người xuống, hôn lên đôi môi mềm mại của cô, tay anh nắm lấy phần eo thon gọn, dán sát vào người cô: "Thảo luận xong phần lý thuyết thì phải đuổi theo thực hành chứ."

"Anh chơi xấu...

"Là em đã chơi xấu trước. Vừa rồi em cố ý châm lửa bây giờ lại không chịu trách nhiệm?"

Cô giãy giụa, anh dứt khoát kéo chăn mền lên cơ thể của cả hai, để ánh sáng ngăn cách cả hai người.

Bên dưới tấm chăn chật hẹp giống như một thế giới nhỏ bị cách ly, hô hấp của cả hai giao vào nhau, họ không thể hấp thụ được nhiều không khí, chỉ còn lại nhiệt độ cháy bỏng và mập mờ.

Cô giống như một chiếc bánh kem đã được chuẩn bị rất ti mỉ, vừa thơm vừa ngọt. Anh có thể cảm nhận được được sự mềm mại, mượt mà, và thỉnh thoảng cũng toát ra hơi ấm.

"Em không có, là anh trước." Khương Tuệ Ninh nói xong đã cắn lên cổ anh, còn giở trò xấu mà mút vào hai lần.

Trồng dâu là chuyện xấu mà cô có thể làm được rất giỏi.

Cô tìm vị trí rất tốt, không cần mang khăn quàng cổ che đậy nhưng tuyệt đối vẫn có thể được giấu kín bên dưới cổ áo sơ mi.

"Giở trò xấu?" Quý Thần Nham tinh mắt nhìn cho kỹ.

Khương Tuệ Ninh phủ nhận: "Em không có."

Quý Thần Nham sẽ không tin. Anh hiểu cô rất rõ nên sức lực trên tay anh vẫn không giảm đi.

Khương Tuệ Ninh không chịu được sức lực này của anh, cô tức giận lẩm bẩm, giọng nói khe khẽ, nũng nịu và tỉnh tế, nhưng tiếng hừ lạnh lùng lại giống như tiếng kêu rất dịu dàng của một chú mèo con, lại giống như những sợi dây vô tình đánh thẳng từ màng nhĩ đến trái tim anh.

Quý Thần Nham không nói, nhưng có ánh mắt càng lúc càng nặng nề.

"Ôi, con mèo này, sao lại tha cá ra đây?"

Trong sân bỗng truyền đến tiếng dì Lưu đang dạy dỗ con mèo, gần đây có một chú mèo có màu lông giống màu vỏ quýt rất đáng ghét, nó thường đùa cợt và vớt cá trong hồ ra.

Nó đã rình rập ở mép hồ rất lâu, vừa thấy con cá nổi lên mặt nước lấy không khí là sẽ lập tức vớt lên mặt đất.

Cá bị kéo lên khỏi mặt nước thì không ngừng giãy giụa, người nó đập lên mặt đất phát ra tiếng vang.

Chú mèo nghe thấy tiếng động này thì lập tức ngậm cá chạy, dì Lưu thấy con cá vẫn còn giãy giụa nên đuổi theo con mèo, bà muốn cứu con mèo lại.

Con mèo nhẹ nhàng chạy khắp nơi.

Bước chân dì Lưu đuổi theo con mèo đã đến bệ cửa sổ phòng ngủ của họ. Khương Tuệ Ninh đang cận kề cái chết, cô cắn chặt môi, bàn tay vừa nãy muốn đẩy người đàn ông ra đã bị anh luồng các ngón tay mình vào các khe ngón tay cô và giữ chặt trên gối đầu.

Cô không ngừng lắc đầu nhìn anh, trong ánh mắt đều là sự cầu xin, đáng thương như muốn mạng.

Lúc này cô đáng thương như vậy càng làm người ta phát cuồng lên, ánh mắt sắc bén của anh đã tối sầm lại, anh thấp giọng hỏi: "Còn giở trò xấu không?”

Khương Tuệ Ninh không dám há miệng nói chuyện, đuôi mắt cô đã phát hồng, nước mắt cũng theo đó mà lăn xuống mặt.
Bình Luận (0)
Comment