Chương 454: Có Bản Lĩnh Mới Được
Chương 454: Có Bản Lĩnh Mới ĐượcChương 454: Có Bản Lĩnh Mới Được
Cậu muốn nói dẫn mẹ con cô đến nông trường dạo chơi thì thấy có một nhóm người đến nông trường, mà người đi đầu kia cũng chính là người đã lâu không gặp Thái Văn Thân.
Nói ra thì Quý Tử Thư phải gọi anh ta bằng một tiếng "dượng", nhưng vì hai gia đình đã ở trong trạng thái cắt đứt quan hệ nên rất tự nhiên đã không có quan hệ gì với cậu.
Quý Tử Thư không để ý đến anh ta, cậu ôm em gái mình định rời đi nhưng lại bị Thái Văn Thân gọi lại: "Tử Thư."
Sau khi anh ta gọi một tiếng thì tất cả những người đi cùng anh ta đều nhìn về phía bên này. Thái Văn Thân thấp giọng nói vài câu với họ, sau đó những người kia đều đi về phía nông trại, chỉ có một mình Thái Văn Thân chạy về phía mấy người Quý Tử Thư, anh ta hơi nóng lòng: "Tử Thư, cháu cũng ở đây à?"
"Chú đã nhìn thấy còn hỏi gì nữa?"
Quý Tử Thư nói câu này khiến anh ta nghẹn lại nhưng sau đó lại bắt đầu trêu đùa với hai chị em sinh đôi: "Đây là em gái của cậu à? Thật xinh đẹp."
Bời vì là nhân vật râu ria, mà Quý Thần Nham cũng chưa từng giới thiệu Thái Văn Thân với Khương Tuệ Ninh nên cô cũng không muốn qua lại với người không quen biết, cô chuẩn bị đến ôm mấy đứa bé đi.
Thái Văn Thân quay đầu nhìn thấy Khương Tuệ Ninh thì sửng sốt. Hiện tại anh ta đã thoát khỏi chức vị quân vụ, cương vị hiện tại cũng chỉ là một xưởng trưởng của xưởng quốc doanh thông thường.
Lúc ở Đông Thành, vì chuyện liên quan đến Phùng Giai, khi đối mặt với Quý Thần Nham anh ta thật sự đã rất ăn năn, mấy năm nay anh ta vẫn luôn cho rằng chuyện giữa mình và Phùng Giai là nguyên nhân khiến anh cả Quý gia mất tích.
Sau khi Phùng Giai qua đời, anh ta đã mượn chuyện gián điệp làm lý do ly hôn với Phùng Du.
Ban đầu anh ta muốn an toàn sống cuộc đời của mình nhưng không ngờ Quý Thần Tây lại trở về, sau khi nghe ngóng được thì ra Quý Thần Tây không phải bị mất tích mà chính anh đã muốn bỏ đi.
Trong chớp mắt anh ta cảm thấy rất oan uổng thay cho Phùng Giai, làm nhiều việc như vậy lại không giữ được gì.
Thái Văn Thân biết bản thân mình đã rơi vào giáo sắc của Phùng Giai nhưng anh ta cũng không thoát ra được. Ban đầu ở Đông Thành anh ta đã quyết tâm để tất cả tan thành mây khói nhưng không ngờ trong lòng mình vẫn luôn có bóng dáng của Phùng Giai. Đặc biệt là khi anh ta đến thăm mộ cô ta, mộ của cô ta lẻ loi, tro trọi, con trai của cô ta chưa từng đến thăm mộ mà Quý Thần Tây sẽ càng không đi thăm cô ta.
Anh ta cảm thấy đây hết thảy đều là Quý gia ban tặng, dù sao cô ta cũng đã sinh một đứa con trai cho Quý gia, nhưng làm sao lại bị xem đã phạm vào mười tội nặng nhất như vậy?
Hơn nữa, lần đó giữa muôn trùng nguy hiểm, nếu không có tin tức tình báo của cô ta Quý Thần Nham làm sao có thể thuận lợi như vậy? Cô ta thậm chí còn không tiếc mất đi mạng của mình.
Nhưng hiện tại Thái Văn Thân cũng không có cách nào nắm bắt được Quý gia, trước kia anh ta đã không phải là đối thủ của Quý Thần Nham, mà hiện tại lại có thêm một Quý Tử Thư, anh ta lại càng không phải đối thủ.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ cả nhà họ trò chuyện vui vẻ với nhau, anh ta thật sự cảm thấy không đáng thay cho Phùng Giai, chẳng qua anh ta có thể làm được gì đây?
"Đây chính là đồng chí Khương?" Chỉ có thể lấy lòng.
Đối với việc đột nhiên anh ta lấy lòng, Khương Tuệ Ninh và cả Quý Tử Thư đều vô cùng đề phòng. Đặc biệt là Quý Tử Thư, cậu để hai em gái của mình đứng xuống, để Khương Tuệ Ninh nắm tay hai chị em sinh đôi, mà cậu thì đứng trước cả ba người họ.
Hiện tại cậu đã cao trên một mét tám, còn cao hơn Thái Văn Thân đến nửa cái đầu.
Thái Văn Thân thấy cảnh tượng trước mắt thì cười khổ: "Tử Thư, tôi cũng không đến mức làm khó trẻ con và phụ nữ đâu."
"Dù chú có muốn cũng phải xem bản thân mình có bản lĩnh đó không mới được."