[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 459 - Chương 459: Tôn Sùng Như Thần

Chương 459: Tôn Sùng Như Thần Chương 459: Tôn Sùng Như ThầnChương 459: Tôn Sùng Như Thần

Quý Thần Nham cười nói,'Được, cả đời." Bây giờ đối với anh mà nói thì cả đời quá ngắn, nếu có thể, anh hi vọng còn có kiếp sau, kiếp sau nữa...

Ăn cơm xong Quý Thần Nham vội đi làm, công tác hậu cần sau nhiệm vụ vô cùng nhiều, nếu muốn về nhà càng sớm thì anh phải tranh thủ cả thời gian nghỉ ngơi.

Bởi vì chuyện giữa trưa mà Khương Tuệ Ninh không muốn ra ngoài, Quý Thần Nham cũng không yêu cầu cô làm gì, chỉ nói nếu muốn ra ngoài thì có thể đi dạo trong doanh trại, nhưng không được đi quá xa.

Nếu mệt thì cô cứ nghỉ ngơi trong phòng, đến giờ sẽ có người đưa cơm tới đây.

Một mình Khương Tuệ Ninh không ngây người trong phòng lâu lắm, cô không chịu được việc ở yên nên thừa dịp có người đưa nước tới cho cô, cô tùy tiện hỏi vài câu rồi đi ra ngoài.

Lính cần vụ Tiểu Chu nhìn thấy cuối cùng phu nhân thủ trưởng cũng chịu ra cửa, nhanh chóng chạy chậm đuổi theo,"Đồng chí Khương!!"

Giọng cậu ấy to vang dội rất mạnh mẽ, tốc độ chạy lại nhanh nên lúc vọt tới cạnh Khương Tuệ Ninh, dọa cô sợ thót tim.

Sau khi Tiểu Chu gặp thủ trưởng thì nhận một trăm cái hít đất tại chỗ, còn biết giữa trưa là phu nhân thủ trưởng muốn kiểm tra vết thương trên người thủ trưởng.

Cậu ấy muốn xin lỗi đồng chí Khương vì sự lỗ mãng lúc trưa của mình, kết quả loanh quanh giữa đám người trong sân trước cửa rất lâu vẫn không thấy người ra ngoài, đến khi sắp từ bỏ thì mới nhìn thấy cô đi ra, cậu ấy sợ người đi mất nên chạy nhanh đuổi theo.

Không ngờ sự sốt ruột của cậu lại dọa phu nhân thủ trưởng giật mình rồi.

Tiểu Chu có chút xấu hổ gãi đầu,"Đồng chí Khương, tôi tới để xin lỗi ngài."

Khương Tuệ Ninh nghe xong lời Tiểu Chu nói, xem ra Quý Thần Nham đã giải thích rõ hiểu lầm rồi.

Tiểu Chu là người mày rậm mắt to, lúc nói chuyện mang theo cảm giác chính trực ngốc nghếch trời sinh, thế nên chút cảm giác xấu hổ của Khương Tuệ Ninh cũng biến mất, rộng lượng gật đầu,"Không sao đâu."

"Đồng chí Khương muốn ra ngoài sao? Để tôi đi theo ngài nhé, thời tiết này ở đây có nhiều rắn, trên người tôi có mang theo dao quân đội, tôi gặp con nào giết con đó, đồng chí Khương đã từng ăn thịt rắn nướng bao giờ chưa..."

Khương Tuệ Ninh: ".." Rốt cuộc Tiểu Chu này là giống trai thẳng gi thế.

Tiểu Chu không nói nữa, thấy sắc mặt Khương Tuệ Ninh tái nhợt thì vội vàng xin lỗi, hỏi: "Đồng chí Khương sợ rắn sao?"

Khương Tuệ Ninh nghĩ thầm, tôi đội ơn cả nhà cậu, tôi không sợ rắn, tôi sợ cậu!!

Nhưng mà bây giờ cô là phu nhân thủ trưởng mà, có thể tùy ý so đo được sao? Chỉ có thể lắc đầu,"Cũng được." Má ơi, bây giờ hình tượng của cô khó giữ quá.

"Tôi nói mà, chắc chắn phu nhân thủ trưởng là kiểu phụ nữ không thua đấng mày râu, ngài cũng giống như thủ trưởng, thấy vạn kẻ địch không lo, lâm nguy không sợ, thấy chết không sờn..."

Khương Tuệ Ninh lẳng lặng nhìn Tiểu Chu, cô phát hiện người này không chỉ là trai thẳng mà còn hơi khờ nữa đúng không?

Nghe thử một loạt thành ngữ cuồn cuộn không ngừng này đi, đây là tôn sùng Quý Thần Nham như thần rồi.

Chẳng lẽ Quý Thần Nham giữ cậu ấy bên người là vì cậu ấy biết nịnh hót sao? Không phải chứ, Quý Thần Nham không phải người như thế mà.

Khương Tuệ Ninh thật sự nghe không nổi nữa, hẳng giọng một cái hỏi,'Tiểu Chu sùng bái Thủ trưởng Quý lắm à?" Không phải là muốn tới chỗ cô bắn viên đạn bọc đường chứ?

Nói ra thì Tiểu Chu này rất hăng hái, khen Quý Thần Nham từ trên xuống dưới một lượt, gì mà bọn họ bị nhốt trong rừng râm nửa tháng trời, anh đã làm thế nào để mang theo nhân viên ngoại giao bị bắt cóc thoát hiểm, anh dũng ra sao.
Bình Luận (0)
Comment