[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 464 - Chương 464: Đứa Nhỏ Có Trách Nhiệm

Chương 464: Đứa Nhỏ Có Trách Nhiệm Chương 464: Đứa Nhỏ Có Trách NhiệmChương 464: Đứa Nhỏ Có Trách Nhiệm

Hình như Tô Ngự cũng rất thích hai cô nhóc này, hiện tại mỗi khi tan học trở về là thằng bé lại chơi cùng hai con bé, còn dạy hai con bé vẽ tranh.

Vợ anh ta vẫn luôn muốn sinh con gái, kết quá là sinh ra ba thằng con trai, sau đó cũng không dám sinh nữa.

Thật vất vả mới có thể chăm con gái nhà người khác nên thật sự rất vui vẻ, bởi vì bọn nhỏ nên vợ anh ta cũng gần gũi hơn với vợ của Quý Thần Nham, ngay cả đi dạo phố cũng phải hẹn nhau cùng đi.

Trước kia cả nhà bọn họ vẫn luôn ở Tây Bắc, sau khi về Kinh Thị, vợ anh ta cũng không có bạn bè gì cả, hiện tại có một người bạn nói chuyện hợp ý, lại còn có thể chăm con gái nhà người khác, cho nên tâm trạng thoải mái hơn trước, anh ta có thể cảm nhận được từ câu chữ trong từng bức thư.

"Anh còn không biết đúng không? Con gái của anh đã biết vẽ tranh rồi, là lão tam nhà tôi dạy đó."

Hả? Quý Thần Nham nghe vậy lập tức nhíu mày, kìm nén hỏi: "Lão tam nhà anh rất rảnh rỗi à?"

Tô Kê không hiểu nguyên do: "Nó sắp lên cấp hai rồi, cũng không rảnh rỗi lắm, nhưng mà nó rất thích hai em gái, cho nên tất nhiên sẽ bớt chút thời giờ, còn chúng tôi thì ngày thường bảo nó làm chút việc nhỏ cũng gọi không được." Nếu không vì sao người ta lại nói phải sinh con gái chứ, con trai thật sự không đủ tri ky.

Anh ta nghe vợ mình nói, hai cô con gái nhà họ Quý vẫn luôn miệng gọi ba suốt ngày, hai con bé là giỏi khen nhất trong đại viện, còn nhìn lại con trai của mình xem, gần như chưa nói với mình một câu tốt đẹp nào.

Quý Thần Nham khẽ hu cười một tiếng, nói là cười, nhưng giọng cười đó lạnh đến rùng mình.

Tô Kê không có con gái nên không có biện pháp nào có thể đồng cảm với cảm xúc của Quý Thần Nham bây giờ, cũng không hiểu tại sao anh lại tức giận, anh ta còn tưởng là anh đang nghĩ đến chuyện biên phòng.

Tiếp đó, ngay cả một câu Quý Thần Nham cũng không nói, Tô Kê cũng không thể tiếp tục lấy mặt nóng dán vào vào mông lạnh được nữa, lại không hiểu sao Quý Thần Nham lại như thế này, rõ ràng trước kia tính tình cũng không như vậy, ở trên chiến trường còn có thể cứu mình một mạng, ai ngờ sau khi trở về khuôn mặt lại như vậy, giống như là có người khác đang thiếu nợ anh rất nhiều tiền vậy.

Quên đi, nợ người ta một mạng, cũng không nên so đo nữa.

Bởi vì Quý Thần Nham phóng ra một tầng áp suất thấp, nên Tô Kê cảm thấy quả thật như là sống một ngày bằng cả một năm vậy. Quý Thần Nham cũng không nói lời nào, mỗi ngày vui vẻ nhất chính là thời điểm lính hậu cần đưa cơm đến.

Thật vất vả mới có thể đến được Bắc Kinh, Tô Kê thở phào nhẽ nhõm khi nghe thấy âm thanh của bến tàu hỏa.

May mắn thay, anh ta được điều chuyển sang bộ môn khác, nếu mà ở mãi ở cục dự trữ thì anh ta khó có mà sống được dưới trướng của Quý Thần Nham, khả năng cả tuổi xuân của anh ta cũng sẽ sớm bị diệt mất.

Chuyến đi của hai người cũng được bảo mật, nhưng thư ký Trương đã nắm được thông tin, nhân tiện nói cho Khương Tuệ Ninh biết, cô lại nói cho vợ của tham mưu Tô biết, rồi hai người cùng đi theo thư ký Trương đến nhà ga để đón lãnh đạo.

Năm nay Khương Tuệ Ninh bận rộn học tập, Quý Tử Thư lại càng vội, hai đứa nhỏ hầu như đều là ở đại viện với cha mẹ chồng.

Bên đó cũng có thể chơi cùng với nhiều bạn nhỏ khác, Đường Đường thì thích chơi cùng Tô Ngự nhất...

Khương Tuệ Ninh cũng đã nhìn qua cậu bé kia, mới 11,12 tuổi mà đã vô cùng ưa nhìn và và là đứa nhỏ rất có trách nghiệm.
Bình Luận (0)
Comment