[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470: Thạch Băng

Chương 470: Thạch Băng Chương 470: Thạch BăngChương 470: Thạch Băng

"Yên tâm đi! Trốn không thoát đâu. Tôi lo xong chuyện của nhà máy sẽ tiện thể liên hệ người bên quặng mỏ. Tuy ông cụ Thái của tôi có cho người đi khảo sát nhưng nhiều năm nay Trần Phong vẫn thường đi thăm dò. Nói không chừng bên trong có bảo bối gì đó còn ghê gớm hơn.

"Kim loại hiếm." Quý Tử Thư chuyển động: "Dì hẳn phải biết bên kia cũng có một cái."

Khương Tuệ Ninh nhớ đến việc mình từng trả nợ khi mở quặng mỏ, cô vinh dự được quốc gia chống lưng, sau đó lại đình chỉ, một mực phong tỏa lại. Sau này hậu thế còn dùng làm danh lam thắng cảnh, đi vào bên trong giống như đi theo những ngôi sao, muốn vào tham quan còn phải tốn mấy chục đồng tiền vào cửa.

"Chúng ta cần phải giao vật kia sao?"

"Phụt!" Quý Tử Thư nhìn dáng vẻ đường hoàng chững chạc của Khương Tuệ Ninh: "Dì không hổ là vợ của cha tôi, tư tưởng giác ngộ cũng rất cao."

Khương Tuệ Ninh cau mày, im lặng suy nghĩ, nói: "Nếu thật sự là thứ quốc gia đang cần thì chúng ta cứ bàn giao thôi." Cô biết quốc gia lớn mạnh sẽ rất quan trọng với họ. Giống như chiến dịch lần này mặc dù đã làm trung tâm của kẻ thù bị tốn thất nhưng mấy người họ vẫn tổn thất vô số quân. Quốc gia đã trải qua rất nhiều vất vả để có được ngày hôm nay. Trước đây cô vẫn cho rằng mình sống ở thời đại hòa bình, thật ra khi ngẫm lại mới thấy cũng đâu phải là thời đại hòa bình, là lớn lên cùng với quốc gia hòa bình.

Vì vậy lớn mạnh rất quan trọng, nếu có thể để đất nước được cường đại cô rất sẵn sàng góp ra một phần sức lực của mình.

Quý Tử Thư không ngờ một người xem tiền như mạng giống như Khương Tuệ Ninh lại có một mặt công chính liêm minh như thế. Cậu gật đầu nói: "Được, tôi nghe theo dì." Thật ra vừa rồi cậu cũng lừa gạt Khương Tuệ Ninh mà thôi.

Thật ra ông cụ Thái đã thăm dò quặng mỏ kia rồi, cũng đã hoàn thành công đoạn chuẩn bị khai thác từ trước đó, lấy được mẫu đều là ngọc thạch cả.

Nhưng gần đây cậu đã kiểm tra lại một lần nữa, có khả năng nguyên thạch sẽ tốt hơn dự đoán rất nhiều nên muốn để cô kỳ vọng giá cao hơn nhưng không ngờ cô lại giác ngộ cao đến vậy.

Với tiền tài, cậu tin tưởng tương lai mình sẽ không thiếu nên cô muốn thế nào thì làm thế đó, muốn quyên góp thì cứ quyên góp, nhà họ cũng không thiếu mấy thứ đó.

Quý Thần Nham dỗ hai đứa bé ngủ xong đi ra, nhìn thấy hai người đang đứng nói chuyện trong phòng bếp, anh tự nhiên đi đến, nhìn thấy Khương Tuệ Ninh đang nấu nước đường đỏ. Anh hỏi: "Làm gì vậy?"

"Thạch băng. Giải nhiệt mùa hè nóng bức."

Quý Thần Nham biết Khương Tuệ Ninh thích làm mấy thứ kỳ quái, tuy không phổ biến nhưng vị lại cực kỳ ngon.

"Cha." Quý Tử Thư nhìn thấy cha mình đến nên rất tự nhiên đưa vật đang nằm trong tay mình, sự hỗ trợ của cậu xem như đã xong.

Quý Thần Nham không nói gì, anh chỉ hỏi hai câu rồi cũng bắt đầu trợ giúp.

Quý Tử Thư đứng một bên nhìn và hàn huyên với cha mình vài câu.

"Đi thăm anh ấy chưa?"

Quý Tử Thư gật đầu: "Gần đây con cũng thường đến. Tình trạng sức khỏe của ông ấy càng ngày càng tốt, chẳng qua ông ấy không quá mong chờ con đến, mà ngược lại rất yêu thích các em gái, mỗi lần đều dặn dò con dẫn các em ấy đến chơi."

Lúc nói mấy lời này, khóe miệng cậu hơi cong lên, mang ý cười, nhưng không nhìn rõ đây là vui hay không vui.

Quý Thần Nham phát hiện con trai đã lớn rồi, đến anh cũng nhìn không ra suy nghĩ của con trai.

"Đến hiện tại anh ấy cũng chưa sống chung nhà với con, lại làm bạn với nghiên cứu đã lâu nên có thể bản thân anh ấy cũng không biết phải qua lại với con như thế nào.
Bình Luận (0)
Comment