[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 472: Cái Hôn Vội Vàng

Chương 472: Cái Hôn Vội Vàng Chương 472: Cái Hôn Vội VàngChương 472: Cái Hôn Vội Vàng

Khương Tuệ Ninh đã mất mặt rất nhiều lần rồi nên hiện tại cô giống như chim sợ cành cong.

Quý Thần Nham giở trò xấu không thả, thậm chí anh còn bám sát vào cô hơn: "Vậy em nói một số lời tôi thích nghe đi!"

"Ông xã, cầu xin anh!" Khương Tuệ Ninh dán sát vào lỗ tai anh, cô nhỏ giọng cầu xin anh buông tha cho mình.

"Tha cho em lần này." Anh vừa nói vừa lùi lại, còn vươn tay kéo cô trở về, lại giúp cô sửa lại quần áo trên người.

Vừa làm xong thì dì Lưu đã đến: "Đồng chí Quý không nghỉ trưa sao?"

"Ừm, làm thạch băng với Tuệ Tuệ." Quý Thần Nham trả lời mà mắt không chớp, tim không đập.

Dì Lưu nhìn thấy một đống công cụ vẫn chưa được thu dọn, nói: "Để tôi đến dọn rửa cho, hai người mau về phòng nghỉ ngơi đi! Vất vả lắm mới về nhà, hai người trò chuyện là được rồi."

Nói xong bà đã đẩy Khương Tuệ Ninh, bà xem Khương Tuệ Ninh giống như một cô con gái không hiểu chuyện, người con rể này vất vả lắm mới được về nhà, thế nhưng cô con gái lại không tranh thủ thời gian trao đổi để tình cảm được tăng lên, tốn thời gian ở phòng bếp này làm cái gì?

"Vậy chúng tôi đi ra ngoài trước. Dì Lưu, vất vả cho dì rồi." Quý Thần Nham nói xong đã dắt tay vợ.

"Vất vả cái gì đâu? Tôi cũng không làm gì cả." Dì Lưu đã ở lại Quý gia rất nhiều năm, rất tự nhiên dì cũng chăm sóc mọi người giống người trong nhà.

Khương Tuệ Ninh bị kéo ra ngoài, cô lập tức bị anh đẩy vào phòng ngủ.

"Quý Thần Nham, đang giữa ban ngày ban mặt, may đứa bé vẫn còn ngủ ở bên cạnh."

Cần gấp gáp vậy sao?

"Phụt!" Quý Thần Nham đưa tay bóp mặt cô: "Trong đầu em có thể nghĩ đến thứ gì tốt hơn không? Ngủ với tôi một giấc đi! Tôi ở trên xe căn bản là không nghỉ ngơi được." Anh thật sự đã chịu đựng hai ngày hai đêm rồi, có làm bằng sắt cũng ăn không tiêu.

Khương Tuệ Ninh tức giận, vươn tay nhéo trên cánh tay anh. Người này thật sự rất đáng ghét.

Quý Thần Nham không tránh cô, với chút sức lực này của cô thật sự giống như đang gãi ngứa cho anh. Tiếp theo đó anh đã đưa người lên giường.

"Vì sao anh ở trên xe lại không nghỉ ngơi? Khương Tuệ Ninh cảm thấy điều kiện của vé giường nằm trên xe cũng rất khá.

"Nhớ mọi người ở nhà nên không ngủ được." Anh nói xong lại hôn người đang nằm trong ngực mình.

Hai đứa bé đang ngủ say ở phòng bên cạnh, thỉnh thoảng còn nói mớ.

Đột nhiên cô quay đầu lại, du6i một cái chân gác lên eo Quý Thần Nham.

Anh đã nhắm mắt lại. Màn cửa che khuất cảnh đẹp bên ngoài, ánh sáng đã phác họa ra vầng trán đầy đặn, sóng mũi cao của anh, đập vào mắt là vẻ đẹp trai rất hài lòng. Khương Tuệ Ninh âm thầm thở dài trong lòng mình. Làm thế nào mà anh Quý nhà cô lại càng ngày càng đẹp trai thế này.

Anh đưa tay nhéo nhẹ lên cái chân đang vắt ngang qua eo anh, một cái tay khác vòng sang ôm cô vào lồng ngực mình, anh nghiêng người cọ xát đầu cô.

Khương Tuệ Ninh cũng dụi đầu vào lồng ngực anh, cô vốn dĩ muốn ôm eo anh nhưng kết quả bàn tay không cẩn thận lại đụng trúng một chỗ, cảm giác rất có tỉnh thần, Khương Tuệ Ninh không nhịn được dùng tay thử lại một lần nữa.

Bỗng nhiên Quý Thần Nham mở to mắt, trong chớp mắt huyệt thái dương cũng nhảy lên: "Ngủ không được thì chúng ta làm chút chuyện khác vậy! "

"Ngủ." Khương Tuệ Ninh nhìn anh, vừa khéo đã đối diện với ánh mắt của anh.

Có lễ vì anh thật sự mệt mỏi nên bên trong đôi mắt đã hiện lên những tia đỏ rất rõ ràng, hốc mắt cũng sâu. Khương Tuệ Ninh vội vàng hôn anh, an ủi anh nói: "Ngủ, ngủ." Nói xong đã dùng tay ngăn cản ánh mắt của anh.
Bình Luận (0)
Comment