[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 478 - Chương 478: Cưỡi Ngựa

Chương 478: Cưỡi Ngựa Chương 478: Cưỡi NgựaChương 478: Cưỡi Ngựa

Ngô Nguyệt ở bên kia cũng được Quý Thần Nham cho người qua thông báo một câu, nói buổi chiều cùng nhau đi cưỡi ngựa, vì vậy người ở bên kia cũng không tới tìm cô, buổi trưa anh phải quay lại căn cứ bay thử nghiệm, thấy bên này cũng chỉ có Đồ Quốc An, nghe Quý Thần Nham nói muốn đi cưỡi ngựa, nên anh ta cũng đi theo vợ cùng qua đó luôn.

Dì cũng không thể giữ được hai đứa nhỏ, nên hai người cũng đem chúng qua đây.

Ni Ni vẫn như trước, vô cùng ngoan ngoãn đi theo mẹ, có thể là do Quý Thần Nham đã cho cô bé một chiếc kẹo, nên cô bé vô cùng thích cùng với Khương Tuệ Ninh và Quý Thần Nham nói chuyện.

Qua cách cư xử thậm chí còn thân thiết hơn so với cha kế của mình.

Quân Quân cũng không tình nguyện, nhưng mà do áp lực từ cha mình, nên cũng không dám biểu hiện ra quá mức.

Ngô Nguyệt thật sự không nói dối, phong cảnh bên này đúng là rất đẹp, có những hồ nước vô tận, nước trong hồ thậm chí còn xanh hơn cả bầu trời.

Vòng quanh bên hồ là những thảm cỏ xanh mướt, bây giờ là thời điểm nóng nhất trong năm, nên trên bãi cỏ được điểm vô cùng nhiều loại hoa nhỏ nhiều màu sắc, như là đang thêu hoa trên vải lụa vậy.

Gió thổi qua làm mặt hồ gợn lên những đợt sóng nhỏ, và mang theo một luồng khí mát dễ chịu, Khương Tuệ Ninh cũng bị gió thổi làm bay mất chiếc mũ.

Quý Thần Nham phải tiến lên hai bước đuổi theo mới có thể nhặt được mũ của cô trở lại,"Tôi giúp em đội lại mũ cho tốt." Anh nói rồi đem mũ trong tay một lần nữa đội lại lên đầu Khương Tuệ Ninh, và kéo khăn lụa mềm lại đè lại ở hai bên má che đi gương mặt của cô, cuối cùng buộc chặt dây ở dưới lên, làm như vậy mặt trời cũng sẽ không thể chiếu được đến mặt cô.

Ngô Nguyệt dắt ngựa đứng ở một bên chờ, nhìn Khương Tuệ Ninh được chồng toàn tâm che chở, trong lòng cũng dâng lên không ít sự hâm mộ, đúng là mối quan hệ tốt đẹp đều là của nhà người khác.

Trại ngựa này cô ấy vô cùng quen thuộc, nên cố ý chọn cho Khương Tuệ Ninh một con ngựa ngoan ngoãn.

Khương Tuệ Ninh vốn dĩ còn đang nghĩ chỉ là cưỡi ngựa thôi mà, ai ngờ khi đi đến nhìn thấy con ngựa còn cao hơn mình thì liền có chút sợ hãi, không dám nhận lấy dây cương.

"Con ngựa này liệu có thể đá tôi không?" Khương Tuệ Ninh hỏi.

Ngô Nguyệt một tay giữ lấy dây cương, một tay vuốt ve con ngựa đang đứng bên cạnh "Không sao, cô thử sờ xem, nó rất ngoan."

Khương Tuệ Ninh thử sờ một chút, nhưng mà vừa sờ đến chiếc bờm của con ngựa, thì nó liên phát ra âm thanh, làm cô sợ đến mức liên tục lùi về phía sau.

" Âm thanh này không phải không vui, mà là nó đang nhận em." Quý Thần Nham nhanh chóng đi lại, đem người trước mặt ôm vào lòng mình, sau đó nắm tay vợ ấn trở lại, giúp cô làm quen với con ngựa mà mình sắp cưỡi.

Ngô Nguyệt thấy Quý Thần Nham hẳn là sắp dạy Khương Tuệ Ninh, nên bản thân mình liền lui lại một chút, sau đó lại đắt một con ngựa nữa ra.

Sau khi Khương Tuệ Ninh được Quý Thần Nham bế lên lưng ngựa, thì cô nhìn thấy Ngô Nguyệt đang nhỏ giọng nói chuyện với con ngựa bên kia, cô liền phát hiện ra con ngựa kia dường như là đã nhận cô ấy là chủ nhân, thỉnh thoảng lại cọ vào cô ấy một chút.

Cô ấy cũng có vẻ như là rất thích nó, không biết là đang nói gì với con ngựa.

Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua chỗ Đồ Quốc An đang đứng cũng vẫn là chỗ vừa nãy với hai đứa con của mình, cô đang định quay đầu nói với Quý Thần Nham gì đó, thì lại thấy Quý Thần Nham đang nhìn chằm chằm vào cô.

Cô nghĩ rằng Quý Thần Nham sẽ như trước đây, nói cô quá quan tâm đến chuyện gia đình người khác, nên cũng không nói gì nữa.

"Làm sao vậy? Muốn nói gì với tôi?" Quý thần Nham nhỏ giọng hỏi cô.

"Chỉ là em muốn hỏi một chút bao giờ thì có thể đi."
Bình Luận (0)
Comment