Chương 486: Người Mẫu Nhí
Chương 486: Người Mẫu NhíChương 486: Người Mẫu Nhí
Quý Thần Nham gật gật đầu,"Đi đi." Nhìn cô rời đi rồi cũng dắt tay hai đứa nhỏ đi sang chỗ ngồi mà trường học đã sắp xếp.
"Cậu tới trễ quá." Bây giờ Phan Phỉ Phỉ đã thay đổi rất nhiều, chẳng còn bộ dạng lạnh nhạt không thèm quan tâm đến người khác như xưa, tình cảm giữa cô và Doãn Đào cũng được thắt chặt, hai người quyết định sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn.
"Đâu có trễ, tớ còn phải chăm hai đứa nhỏ, không thể so sánh với các cậu được." Khương Tuệ Ninh ngồi xuống vị trí mà Ôn Lê đã giữ cho mình.
"Đúng đúng, cậu là người bận rộn, nhưng mà hai đứa nhỏ nhà cậu đang được đại thủ trưởng chăm đúng không." Ôn Lê thấy cô đi qua không nhịn được trêu ghẹo nói.
"Ôn Tiểu Lê, cậu phải nhớ kỹ, sau này cậu phải kêu tớ một tiếng dì đấy." Đúng rồi, Ôn Lê và Diêu Triều Chi đã ở bên nhau.
Cách hai người gặp được nhau cũng phải cảm ơn Khương Tuệ Ninh, cô ở nhà mở tiệc có mời thêm mấy người bạn chung ký túc xá, kết quả Diêu Triều Chi đến cọ cơm, kết quả liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy Ôn Lê.
Trước kia cậu vô cùng chán ghét những cuộc xem mắt do gia đình sắp xếp, cũng mang bộ dạng không gần nữ sắc, không nghĩ đến khi nhìn thấy Ôn Lê lập tức rơi vào lưới tình, theo đuổi không bỏ gần một năm rốt cuộc cũng cưa đổ vào mấy tháng trước.
"Cậu đáng ghét" Ôn Lê thật sự cảm thấy rất thẹn thùng, nghe Khương Tuệ Ninh trêu ghẹo bản thân như thế, cũng đỏ mặt quay đầu đi.
Khương Tuệ Ninh ngồi xuống cạnh Phan Phỉ Phỉ,"Cậu và Doãn Đào tính thế nào, trong hộp thứ tớ có nói cậu ấy sẽ đi Quảng Thành, cậu cũng đi sang đó sao?”
"Tớ đi theo anh ấy sang đó."
"Ở trong văn phòng của cậu ấy à?"
Doãn Đào dưới sự trợ giúp của Quý Tử Thư đang chuẩn bị thành lập một văn phòng luật, đây là văn phòng luật đầu tiên của cả nước, tất cả những tài liệu cần xét duyệt đã được đưa lên, chỉ chờ phê duyệt.
"Không, tớ viết báo, tạm thời anh ấy phải ở lại xưởng của Tử Thư để giải quyết mấy vụ, chờ văn phòng treo biển chính thức hành nghề anh ấy mới có thể đi, tuy rằng không biết văn phòng của anh ấy có được thông qua hay không." Phan Phỉ Phỉ nói có hơi lo lắng, tuy rằng bây giờ quốc gia đang tích cực đề xuất việc cải cách, nhưng có rất nhiều việc không đủ minh bạch, nhưng mà nghe nó vùng duyên hải không giống thế, cũng không biết không giống ở điểm nào, cô còn chưa bao giờ đi qua.
"Chắc chắn là được, cậu không nên xem thường Doãn Đào nhà cậu, cậu ay rất lợi hại." Khương Tuệ Ninh từng nghe Quý Tử Thư nói qua, Doãn Đào là một người rất lợi hại, cho nên cậu mới bằng lòng giúp đỡ Doãn Đào, sau này công ty của cậu có cậu ta giúp đỡ chắc chắn sẽ càng phát triển mạnh.
"Ừ, cậu tính thế nào? Đang chờ để được điều đến công ty nào à?" Phan Phỉ Phỉ cảm thấy Khương Tuệ Ninh là người chiến thắng nhân sinh trong SO các cô, chồng và con riêng đều là nhân trung long phượng", cô không cần phải lo lắng bất cứ chuyện gì.
[] Nhân trung long phượng: Rồng giữa loài người, ý nói những bậc kiệt xuất, phi thường giữa những người tâm thường.
"Không định đến công ty làm việc, tớ định đi theo các cậu lăn lộn ngoài xã hội."
"Cậu cũng đến Quảng Thành?" Phan Phỉ Phỉ phấn khích nói.
Cô đi theo Doãn Đào sang đó, nếu có một người bạn đi chung đương nhiên cô sẽ vui hơn, rốt cuộc bên kia là nơi trời xa đất lạ.
"Lâu lâu tớ sẽ ghé, không phải nhà máy quần áo trẻ em sẽ hợp tác với các nhà máy quần áo khác để tổ chức một cuộc thi thiết kế sao? Tớ sang đó giúp đỡ vài ngày."
Cho dù là như thế thì Phan Phỉ Phỉ cũng rất vui, hỏi,"Có dắt hai đứa nhỏ sang đó không?"
"Đương nhiên là có, hai đứa nhỏ là người mẫu nhí của tớ." "Đại thủ trưởng nhà cậu có đồng ý không?"