Chương 69: Sốt
Chương 69: SốtChương 69: Sốt
Giờ khắc này cô đã hiểu ra nàng, ở trước mặt Quý Thần Nham, cô không có xấu hổ nhất, chỉ có càng xấu hổ hơn.
Lúc này Quý Thần Nham còn đổ thêm dầu vào lửa hỏi một câu: "Không biết cái gì?" Hỏi xong anh dừng lại một chút, mặt mày thả lỏng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Nụ cười không rõ ràng lắm, nhưng anh là đang giêu cợt mình.
Hu hu hưu...
Khương Tuệ Ninh muốn khiêng tên lửa chạy đi ngay trong đêm.
Trái đất đã không còn hợp với cô nữa.
Khương Tuệ Ninh cầm nhiệt kế, vội vàng ngồi dậy, trốn thoát cái ôm của Quý Thần Nham, tự mình trốn anh vội vàng nhét nhiệt kế vào.
Quý Thần Nham thu tay về, ngón tay hơi khép lại véo nhẹ, trong lòng bàn tay vẫn còn lại chút hơi ấm trên người cô, ngay sau đó anh đứng dậy đi qua một bên, chờ cô đo nhiệt độ cơ thể.
"39 độ, uống một ít thuốc hạ sốt trước."
Quý Thần Nham giơ nhiệt kế lên cách chân mày một khoảng, dựa vào ánh đèn nhìn xem, sau đó anh lắc lắc nhiệt kế rồi bỏ lại trên tủ đầu giường, bắt đầu lấy thuốc cho Khương Tuệ Ninh. Khương Tuệ Ninh nhìn viên thuốc màu trắng trong tay anh, lớn chừng đầu ngón tay của mình.
Cô nhỏ giọng hỏi: "Có thể bẻ thành bốn phần cho em được không?"
Đời này cô sợ nhất là chích thuốc bà uống thuốc, viên thuốc lớn như vậy phỏng chừng có thể nhồi máu cô.
Quý Thần Nham nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Thuốc này không đắng."
"Thật sao?" Khương Tuệ Ninh nửa tin nửa ngờ. Thật ra trước kia đã rất nhiều năm rồi cô chưa uống thuốc, thỉnh thoảng cô bị đau đầu nhức óc cũng chỉ mua một ít thuốc pha nước về uống.
Những thuốc pha nước uống đó rất nhân tính hóa, hầu hết đều rất ngọt.
"Thật sự."
Khương Tuệ Ninh thấy gương mặt anh nghiêm túc như vậy, không giống một người nói dối, nên cô đã vươn tay ra nhận thuốc.
Nhưng mà anh cũng không đưa thuốc cho cô, mà là nói: "Em chưa rửa tay, anh đút cho em."
Khương Tuệ Ninh cảm thấy con người Quý Thần Nham thật sự có rất nhiều ưu điểm, anh rất thích sạch sẽ, đặc biệt chú ý thói quen vệ sinh cá nhân vệ sinh, từ trước đến nay móng tay đều được cắt tỉa rất gọn gàng sạch sẽ.
Quần áo vẫn luôn ăn mặc chỉnh tề, thật sự là vừa đẹp vừa sạch sẽ.
Người cũng phong độ, mặc kệ là ở bên ngoài hay ở nhà, hầu như anh đều sẽ không chủ động sai sử người khác.
Hiện tại ngay cả uống thuốc cũng phải rửa tay, thật sự quá kỹ.
Cô cảm thấy mình có lự kính với ông chồng hời này, cô nhướng tới há mồm chuẩn bị uống thuốc.
Nhưng Quý Thần Nham không có trực tiếp đút thuốc cho nàng, mà là vươn tay ra vòng qua cổ của cô, giữ trong lòng ngực anh, làm cô gối đầu lên cánh tay rắn chắc khỏe mạnh của anh.
Khương Tuệ Ninh bất ngờ bị anh đặt nằm trên cánh tay, hơi ngửa đầu lên, có thể nhìn thấy phần cằm có vài cọng râu nhỏ của anh, có chút gợi cảm.
Người đàn ông này đút thuốc cũng cần lãng mạn như vậy sao? Làm cái quỷ gì vậy.
Mình đang bị bệnh không chịu được cám dỗ của anh đâu.
Nhưng mà ba giây sau, những suy nghĩ đẹp de trong lòng đều bị đánh mất sạch sẽ.
Kẻ lừa đảo, đàn ông đều là kẻ lừa đảo.
Thuốc này quá đắng, không phải đắng đơn thuần mà là hương bị chua đắng rất kích thích, hơn nữa thuốc này là vừa gặp nữa đã tan.
Cô có thể cảm nhận được vị cay đắng đang nổ tung lan rộng khắp khoang miệng của mình. Bởi vì cô bị người đàn ông này nửa ôm vào trong lòng, bàn tay to chắc khỏe của anh bóp cằm mình, không chỉ có người không thể động đậy mà miệng cũng không động đậy được, chỉ có thể phát ra âm thang ưm um phản kháng bất mãn.
Anh đâu phải lãng mạn, anh là đã nhìn ra mình không chịu uống thuốc, không cho mình có cơ hội phản kháng.
Quý Thần Nham không quan tâm đến cô, bưng thủy đút cô uống mấy ngụm.