[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 74 - Chương 74: Là Em Trai

Chương 74: Là Em Trai Chương 74: Là Em TraiChương 74: Là Em Trai

Quý Tử Thư rất cao, lại trắng nõn sạch sẽ, vì phối hợp cô nên hơi nhún đôi chân dài xuống một chút, dáng vẻ có vài phần thuận theo.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy cậu rất thích hợp với màu xám, trông có vẻ càng phong độ trí thức hơn một chút, không hổ là nam chủ của cuốn sách này, diện mạo thật sự không có gì để nói, nếu là ở đời sau thì tùy tiện đưa đến tiết mục tuyển chọn nào đó, chỉ dựa vào nhan sắc này cũng có thể debut cậu ở vị trí Center.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Khương Tuệ Ninh rất vừa lòng, nhưng mà vẫn phải hỏi đương sự một chút.

"Cô muốn mua cho tôi sao?" Quý Tử Thư không hiểu vì sao một người không nở tiêu tiền mua một củ khoai lang đỏ lại mua khăn quàng cổ bằng len cừu cho cậu.

Khương Tuệ Ninh gật đầu,"Đúng vậy."

Quý Tử Thư nhìn chằm chằm cô một lúc, lấy chiếc khăn quàng cổ trên cổ mình xuống, sau đó kéo cô đi đến bên góc, nhỏ giọng hỏi: "Cô có biết chiếc khăn quàng cổ vừa rồi bao nhiêu tiền không? Còn cần phiếu nữa."

"Biết chứ, tôi cũng không phải người thất học, vẫn nhận ra chữ."

Đây là vấn đề thất học sao? Là cô hoàn toàn không có tiền, cho cậu mua làm gì?

"Không cần, tôi không dùng đến." Quý Tử Thư từ chối.

"Sao có thể không sử dụng, bây giờ tuyết đang rơi, cậy cũng không quấn khăn quàng cổ, cậu nhìn ra bên ngoài đi, có ai không quấn khăn quàng cổ không? Mặc dù cậu còn trẻ, nhưng cũng không thể không quan tâm đến sức khỏe của mình." Trước kia cô không quản được, nhưng hiện tại cô là mẹ kế trên danh nghĩa của anh, nên không thể cho người ta đặt điều nói chuyện, thấy cậu ngày nào cũng ăn mặc mỏng manh, không biết còn tưởng là người làm mẹ kế như cô ngược đãi con riêng của chồng. Đây là vấn đề lớn, cô không thể vô duyên vô cớ mang tiếng xấu trên lưng được.

Quý Tử Thư nhìn cô, nhất thời không biết phải nói cái gì. Nói thật, từ nhỏ cậu đã không thiếu cái gì cả, nhưng cũng không có ai quản cậu, loại cảm giác này hình như có chút kỳ quái, nhưng lại không khiến người ta chán ghét.

Nhưng mà ngay sau đó cậu nói: "Cô còn không nở mua khoai lang đỏ thế nhưng lại tiêu tiền mua khăn quàng cổ bằng len cừu? Đổi chiếc khăn quàng cổ rẻ tiền chút đi."

Khương Tuệ Ninh xua tay nói: "Cậu không hiểu, cái này kêu là quét xe đạp công đi quán bar, nên tiết kiệm thì tiết kiệm, nên tiêu xài thì tiêu xài, với lại cái này bằng len cừu mới giữ ấm, khăn quàng cổ bằng len sợi bình thường không đủ giữ ấm, hơn nữa giặt hai lần là sẽ xơ cứng." Cô thấy thật ra cũng không tính là đắt, mua cái khăn quàng cổ dù sao cũng tiết kiệm hơn mua một đống quần áo.

Hơn nữa khăn quàng cổ là mua hàng len cừu, như vậy sẽ không có ai nói người làm mẹ kế như cô không thích con riêng.

"Xe đạp công cộng gì, quán bar gì?" Quý Tử Thư rất giỏi bắt trọng điểm.

Không xong, vừa không cẩn thận đã nói ra câu nói của đời sau, Khương Tuệ Ninh vội nói bù lại: "Cậu đừng suy nghĩ nhiều như vậy, câu nói đó có nghĩa là tiền nào của nấy, có một số đồ vật không nên ham đồ rẻ tiền."

Cuối cùng Khương Tuệ Ninh không chỉ có mua một chiếc khăn quàng cổ cho Quý Tử Thư, cô cũng mua cho Quý Thần Nham một chiếc màu đen, lại mua một đôi bao tay cho dì Lưu, miễn cho sau này đì Lưu đi ra ngoài mua đồ ăn bị lạnh tay

Quý Tử Thư nhìn cô không hề do dự lấy tiền và phiếu ra mua đồ cho người khác, chân mày hơi giật nhẹ.

Khương Tuệ Ninh được xem là khách hàng lớn trong ngày hôm nay, trong lúc đóng gói khăn quàng cổ, chủ quầy nhân cơ hội khen ngợi một câu: "Đồng chí và người yêu thật xứng đôi, đúng là trai tài gái sắc."

Nói rồi anh mắt còn liếc qua người hai người một cái, rất hiếm khi nhìn thấy đôi vợ chồng nào đều có nhan sắc xuất chúng như vậy, thoạt nhìn tình cảm của hai người này cũng rất tốt.

Khương Tuệ Ninh xấu hổ vội vàng xua tay nói: "Không đúng, không đúng, chúng tôi không phải loại quan hệ này, cậu ta là em trai tôi." Cô định nói tôi là mẹ cậu ta, nhưng sợ chủ quầy sẽ càng không tin.
Bình Luận (0)
Comment