[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 85 - Chương 85: Không Tính

Chương 85: Không Tính Chương 85: Không TínhChương 85: Không Tính

Lúc Khương Tuệ Ninh bị Thiến Thiến kéo chạy vào sân thì nhìn thấy Quý Tử Thư đang chơi bi với Tôn Thiến Thiến, tương tự giống như trò chơi bi-a sau này, dùng một cây gậy gỗ đẩy một quả bóng vào lỗ được chỉ định, xem ai đẩy được nhiều nhất thì người thắng.

Quý Tử Thư đã mười năm tuổi rồi, Tôn Thiến Thiến mới có 5 tuổi, cô nhóc chắc chắn là không đấu lại được Quý Tử Thư rồi.

được Quý Tử Thư con có đấy chơi trò chơi này với trẻ con.

Cô bước đến, nhìn cậu thanh niên đang ngồi xổm trên mặt đất nói: "Cậu đang bắt nạt một đứa trẻ à, Thiến Thiến đều chạy đến kiện với tôi rồi đấy."

Quý Tử Thư vẫn ngồi xổm, nghe thấy giọng nói của Khương Tuệ Ninh, thằng bé ngẩng đầu nhìn cô một cái, nhướng mày, sau đó đứng dậy khiêu khích nói: "Tôi bắt nạt trẻ con sao? Nếu không cô cũng chơi thử xem, xem là cô bắt nạt tôi hay là tôi bắt nạt cô?"

Tinh thần chiến đấu của Khương Tuệ Ninh lập tức bị khơi dậy, trong lòng âm thầm nghĩ thằng nhóc thối này, lúc tôi đi chơi trò này thì cậu còn không biết đang ở đâu đâu.

"Chơi thì chơi, ai sợ ai chứ." "Nếu thua thì cô mất gì nào?"

Quý Tử Thư bắt đầu đặt tiền cược.

"Vậy cậu muốn thế nào?" Khương Tuệ Ninh đang muốn xem thằng nhóc này muốn làm gì?

"Nếu cô thua thì tôi sẽ búng trán cô một cái, có dám đặt cược không?”

Trong lòng Khương Tuệ Ninh thầm nghĩ, thằng nhóc này được lắm, có phải đang muốn lợi dụng việc này để trả thù cô không?

Nhưng mà cô cũng không sợ đâu, nói: "Được, Nhưng mà nếu như tôi thắng, cậu đưa tôi tiền được chứ?"

Quý Tử Thư nhưng thật ra sảng khoái,'Được."

Thành giao!

Trong lòng Khương Tuệ Ninh quyết tâm kiếm được số tiền này của Quý Tử Thư, cô trực tiếp đẩy Tôn Thiến Thiến vào trong lòng của Tôn Thừa nói: "Anh hài, đây là một trận chiến giành lại tôn nghiêm, anh trông Thiến Thiến nhé, đừng để con bé được bên cạnh ảnh hưởng đến em." Nói xong, cô còn véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của Tôn Thiến Thiến, nói: "Thiến Thiến ngoan nhé, đợi cô nhỏ kiếm tiền mua kẹo cho con."

"Vâng ạ, cô nhỏ xông lên, đánh bại anh trai đi..." Tôn Thiến Thiến vui mừng vỗ tay khi nghe được rằng vừa có thể trả thù cho con bé, vừa có thể mua kẹo cho nó ăn. Tôn Thừa ôm cháu gái đứng sang một bên nhìn em gái và con riêng của em gái đang chém giết lẫn nhau như hai đứa trẻ con.

Mặc dù Khương Tuệ Ninh đã rất lâu rồi không chơi loại bi như này, nhưng mà cô cũng không thấy xa lạ gì với nó, chơi một cách vô cùng quen thuộc.

Nhưng Quý Tử Thư cũng rất giỏi, mỗi lần thằng bé bán đều vô cùng chính xác, có thể nói là bắn đâu trúng đấy.

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy sắp thua, trong lòng cô cũng hơi bối rối, trận đấu này chẳng lẽ không những không giành được tiền lại còn bị búng trán, như vậy thì xấu hổ lắm, dù sao thì cô cũng là bậc bề trên mà.

"Này, lần này của cậu không được tính, cậu đứng gần vạch quá, một điểm này không tính." Cô bắt đầu chơi xấu.

Quý Tử Thư cũng không tranh cãi với cô, trực tiếp cầm lại viên bi kia, nói: "Được, không tính."

"Cái này cũng không được tính, quá gần."

Quý Tử Thư cũng không nói gì nhặt nó lên.

Cuối cùng Khương Tuệ Ninh dựa vào gian lận đã ở thế hoà với Quý Tử Thư, mặc dù hôm thắng được tiền, nhưng dù sao cũng không cần bị búng trán, cuối cùng cũng xem như giữ được thể diện cho bản thân, Sau này cô quyết định sẽ cố gắng không chơi loại trò chơi thi đấu này với con riêng nữa.

Rất dễ ảnh hưởng đến trải nghiệm của trò chơi. "Cô ơi, có thể mua kẹo được chưa ạ?"

Lúc này trong mắt của cô bé Thiến Thiến chỉ có kẹo.

Khương Tuệ Ninh:...

Thiến Thiến, con không thấy được trên mặt của cô nhỏ không có chút niềm vui khi chiến thắng là sao? Đứa trẻ này sao lại không có một chút thấu hiểu lòng người chứ.

"Thiến Thiến..."

"Đi thôi, anh trai dẫn em đi mua."
Bình Luận (0)
Comment