Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 255 - Chương 255.

Chương 255. - Chương 255. -

“Bởi vì thấy người ta làm rất tốt, vừa khéo Vân Khai cũng có một chiếc máy ảnh không dùng tới, thế là em muốn thử một chút, bao nhiêu tiền em không biết.”

Trong nhà có bao nhiêu tài sản cũng chỉ có hai người bọn họ biết rõ, huống chi cho đến giờ Tống Kiến Cương cũng không biết ai đã lấy số vàng kia đi, cũng rất khó để anh ta nghi ngờ cô, thế nhưng Tống Nguyệt Minh cũng không dám xem thường.

Tống Kiến Quan lại cảm thấy không tệ: “Chụp hình rất thoải mái, nếu làm tốt thì chỉ cần ngồi một chỗ chờ khách tự đến cửa, không phải tốt hơn ra đồng làm việc sao? Em gái chúng ta cũng không phải người làm ruộng!”

“Cũng phải!” Tống Kiến Cương không nghĩ nhiều, năm đó lúc ông nội dạy Tống Nguyệt Minh đọc sách, anh ta cũng không kiên nhẫn học hành, hơn nữa người ta cũng kết hôn với người buôn bán hàng hoá rồi, làm chút chuyện mới mẽ cũng không gì là lạ.

Tống Nguyệt Minh nhìn giờ thấy cũng không còn sớm nữa nên định nấu cơm mời hai người cùng ăn, Tống Kiến Quan vội vàng ngăn cản không cho cô làm: “Thôi, hai người bọn anh còn phải về nhà, về trễ chắc chắn mẹ sẽ nói, không cần nấu cơm cho hai anh đâu. Hơn nữa em cũng vừa ở Bắc Kinh về được một ngày, em tự dọn dẹp trước đi, chờ khi nào xong xuôi, hai người bọn anh vào thành lại chắc chắn sẽ tới nhà em ăn cơm!”

Lúc nào cần làm chuyện gì, Tống Kiến Quan cũng sẽ làm nghiêm túc, khi tới Hoàng Chi Tử cũng nói đừng gây phiền phức cho em gái, chuyện này còn phải nói nữa sao, anh ta cũng không ngốc!

“Brừm!”

Tống Kiến Quan khởi động máy cày, sau đó thành thục lái đi, Tống Kiến Cương ngồi trên xe đấu vẫy tay với cô một cái, Tống Nguyệt Minh cũng cười cười, ngoài mặt trong chẳng có vẻ gì là xa cách.

Đám người đi xa, Tống Nguyệt Minh xoay người vào nhà nhìn Vượng Tài một lát rồi chuẩn bị đọc sách, trước đây cô cũng từng thử làm phim trắng đen, thế nhưng bây giờ mở cửa kinh doanh, cũng không dám khinh thường, vẫn phải đọc sách thật kỹ rồi mới sẵn sàng.

Buổi trưa Vệ Vân Khai về nhà, Tống Nguyệt Minh còn đang đọc sách, nghe thấy tiếng kêu cửa lập tức chạy ra mở, vô cùng sững sốt: “Sao anh về rồi?”

Vệ Vân Khai đẩy xe đạp đi vào: “Anh quên nói với em, từ đơn vị về nhà rất gần, thế nên anh sẽ về ăn cơm trưa.”

“Ôi, em vẫn chưa nấu cơm.”

“Đừng sốt ruột, thế nhưng đã đến giờ nào rồi, em còn không chuẩn bị ăn cơm sao? Trước đây anh không về nhà, em ăn uống thế nào?”

Tống Nguyệt Minh sờ mũi một cái: “Trước đây đều ăn cơm đúng giờ, hôm nay không phải đọc sách nên quên mất sao?”

Ở viện cũ có mẹ chồng, nếu không nấu cơm đúng giờ, nếu trong nhà bếp có động tĩnh gì cũng sẽ có khói bếp xông ra ngoài, bị người khác nhìn thấy là chuyện phiền phức. Còn ở đây không giống thế, không ai nhận ra ai, ai thèm quản nhiều như thế?

Vệ Vân Khai nhìn cô một cái, cười lấy thức ăn treo ở xe xuống rồi xoay người đi vào nhà bếp, Tống Nguyệt Minh cũng liếc mắt nhìn, có sườn và một miếng thịt trâu, đều rất tươi sống!

“Tiệm bán thực phẩm còn có bán thịt trâu?” Trâu còn phải ra đồng làm việc, mọi người đều chăm sóc chúng rất chu đáo, không ai nỡ giết ăn thịt đâu.

“Không phải, ở biệt thôn có con trâu té chết, đơn vị có người thấy nên mua về mấy chục cân, mọi người chia nhau ra mua mỗi người một ít, em xem thử xem nên làm gì ăn.” Anh vừa nói vừa xoa cằm cô một cái, theo anh chạy tới chạy lui nhiều ngày như thế, đã gầy đi rồi.

Tống Nguyệt Minh không chút nghĩ ngợi nói: “Chúng ta ăn thịt trâu hầm cà chua đi!”

Khi đó, cô không chỉ mua mỗi một quyển sách hướng dẫn chụp ảnh mà còn mua một quyển công thức nấu ăn, sau này muốn ăn gì cứ ăn thoải mái!

“Được.”

Thế nhưng buổi trưa không kịp làm món thịt trâu hầm cà chua, Tống Nguyệt Minh cho thịt heo vào nồi kho, chờ xương được hầm chín, cô cuốn một ít mì rồi nhúng vào nồi nước sôi, mì chưa chín kĩ đã vớt ra bỏ vào nước lạnh, dùng nước hầm xương đang sôi mạnh tưới lên vắt mì, không lạnh không nói ăn rất vừa miệng, bản thân cô cũng không nhịn được ăn nửa chén mì sợi, cũng không cảm thấy ngán.

Vệ Vân Khai hài lòng khi thấy cô ăn ngon: “Em ăn ngon là tốt rồi, buổi chiều tan làm anh sẽ đưa nguyệt quế về cho em.”

Bình Luận (0)
Comment