Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 300 - Chương 300.

Chương 300. - Chương 300. -

Gà quay chiên xong lại cho vào trong nước kho nấu, gia vị đều được bỏ vào trong túi vải khâu sẵn, cho dù muốn biết bên trong có cái gì cũng khó nhìn thấy. Bác gái Hồ liếc mắt một cái cũng không nhìn quá lâu, cho dù là biết cách điều chế gia vị nhưng phải đổ nhiều dầu như vậy bác ấy cũng không nỡ làm.

“Được rồi, bác gái cứ để lửa cháy như vậy là được, chúng ta ra ngoài cho mát mẻ.”

“Được.”

Hai người ngồi trong đình viện nói chuyện một hồi, dù sao lửa còn đang cháy nên cũng không vội. Bác gái Hồ về nhà thăm cháu trai, dự định lát nữa lại đến, không lâu sau mùi thơm này liền tỏa ra.

Cháu trai bác gái Hồ liên tục hỏi: “Bà nội, thơm quá, gà quay bà làm lúc nào mới có thể làm xong vậy.”

Bác trai Hồ cũng ngửi thấy mùi thơm này, bẹp miệng một cái, hả hê khi người gặp họa nói: “Bà làm ít, gà quay cầm về tranh thủ thời gian giấu đi, nếu để cho mấy con khỉ này nhìn thấy, bảo đảm sẽ ăn vụng!”

Bác gái Hồ trừng mắt nhìn bác ấy một cái, hối hận nói: “Hầy, sớm biết như vậy đã làm bốn con, thật là!”

Đoán chừng cũng nên đi xem một chút, bác gái Hồ từ trong nhà đi ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy hai người đứng ngoài cửa Vệ gia. Vừa nhìn một cái biết ngay là cặp mẹ con, cô gái trẻ tuổi trước tiên ngó xem tiệm chụp ảnh một chút sau đó lại đi tới cửa chính phía đông, vừa lúc hỏi bác ấy.

“Bác gái, tiệm chụp ảnh hôm nay không mở cửa sao?”

Bác gái Hồ chỉ chỉ cửa nhà cô: “Đang ở nhà nấu cơm, cô gái, cháu tới chụp ảnh à?”

“Xem là vậy đi.”

Bác gái Hồ đẩy cửa ra, dắt theo Tô Diệu Vũ đi vào, vòng qua sân phía sau cửa hàng. Tô Diệu Vũ cùng mẹ Tô cũng nhìn đến sửng sốt, căn nhà này bố trí rất đẹp mắt, còn tỏa ra mùi thơm nồng đậm, tuy rằng bọn họ ăn cơm xong mới tới nhưng vẫn thấy thèm!

Tống Nguyệt Minh đang vớt gà quay ra, tách riêng phần nhà mình với nhà bác gái Hồ ra rồi đem tổ hợp gan gà với chân gà nấu cùng gà quay bỏ vào trong chậu. Nghe được âm thanh bác gái Hồ gọi cô ở bên ngoài, cô ngó đầu ra ngoài nhìn thoáng qua:

“Diệu Vũ? Sao mọi người lại tới đây? Hôm nay chị không mở cửa.”

“Em với mẹ em đi ngang qua đây, tới hỏi chị một chút chuyện.”

Tống Nguyệt Minh cười cười: "Vậy em với bác ngồi trước đi, chị làm xong chút việc này đã."

Cô đem gà quay đã làm xong ra, ở đây đang có khách, bác gái Hồ cũng không lưu lại lâu, trực tiếp đi vào đem ba con gà quay nhà mình đã đánh ký hiệu bưng đi, lại thấy trong chậu còn rất nhiều chân gà và mấy thứ khác, bác ấy vội từ chối: “Những thứ này cho bác làm gì, cháu thích ăn thì cháu cứ giữ lại ăn đi.”

“Bác gái, bác đừng khách khí với cháu, nhà bác nhiều trẻ con, bác mang về cho bọn trẻ nếm thử, hai chúng cháu cũng không thiếu chút đồ ăn này.”

Bác gái Hồ vui vẻ ra mặt đi về, cho bọn nhỏ ăn đỡ thèm cũng không tồi.

Tống Nguyệt Minh lúc này mới cởi tạp dề xuống, bưng bát đựng gan gà với lòng gà ra đặt lên bàn nhỏ trong sân: “Cháu đang làm gà quay, bác với em nếm thử xem sao, cháu cảm thấy mùi vị cũng tạm được, không biết mọi người có ăn được những thứ này hay không.”

Còn có hai đôi đũa sạch sẽ, hai mẹ con Tô gia rụt rè một chút, thấy người ta thật lòng thật dạ liền nhận lấy đũa: “Cháu gái à, vậy hai chúng ta liền không khách khí nữa mà tham ăn một lần vậy.”

Mùi món kho nồng đậm, thơm mà không ngấy, hai người mỗi người ăn một miếng gan gà một miếng lòng gà, đều có một vài ý nghĩ.

Mẹ Tô khắc chế buông đũa xuống, khách khí hỏi: “Cháu à, cháu đây là đang bán gà quay sao?”

“Cũng không phải ạ, không phải là lúc đi thăm thông gia phải biếu gà quay sao? Đúng lúc bác gái Hồ cũng phải làm nên bọn cháu tụ tập cùng nhau làm.”

Mẹ Tô tỏ vẻ thất vọng nồng đậm, cả nhà bọn họ đều thích ăn gà quay, nhưng sau khi chuyển đến nơi này không có món gà quay nào hợp khẩu vị cả. Gan gà này mùi vị vô cùng ngon, như vậy mùi vị gà quay chắc chắn cũng rất ngon, nhưng cũng không có mặt mũi muốn đồ của người ta.

“Ăn ngon không ạ? Mọi người thích thì ăn thêm chút đi, cháu làm nguyên nửa ngày nên giờ cũng không muốn ăn nữa.”

Bình Luận (0)
Comment