Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 343 - Chương 343.

Chương 343. - Chương 343. -

Vương Quế Chi cho rằng mình nghe lầm, nhưng nhìn sắc mặt Vệ Vân Khai rất tệ, không tự chủ được lui về phía sau một bước, trong miệng còn lẩm bẩm: “Là Tống Nguyệt Minh có lỗi với anh, anh về nhà mà dạy dỗ lại cô ta đi.”

Vệ Vân Khai lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta: “Sau này cô đừng bao giờ xuất hiện bên cạnh Nguyệt Minh, những lời này cô còn dám nói với người khác, lén lút ở sau lưng bôi nhọ thanh danh của Nguyệt Minh, tôi sẽ để cho cả nhà các người không sống nổi ở đây..”

Nói xong anh sải bước rời đi.

“Anh —”

Vương Quế Chi không rõ tại sao lại biến thành như vậy, chẳng lẽ Vệ Vân Khai biết rõ chuyện Tống Nguyệt Minh không đoan chính nhưng vẫn một lòng tin tưởng cô ta sao? Tại sao chuyện gì tốt Tống Nguyệt Minh cũng lấy hết vậy??

Về đến nhà, mẹ chồng đang nhặt rau, liếc nhìn cô một cái rồi bắt đầu quở trách: “Cô suốt ngày chỉ ăn không làm gì, kết hôn mấy tháng cũng chưa có con, thật là lãng phí đồ ăn mà!”

Vương Quế Chi nén giận đỏ cả mặt, chào một tiếng mẹ rồi ngoan ngoãn ngồi xuống hỗ trợ làm việc, nếu như cô ta tức giận bỏ đi, bảo đảm mẹ chồng còn có cách lợi hại hơn để đối phó với cô.

Trên bàn cơm, cả nhà Tống Thư Lễ lại nói đến chuyện phân chia đất đai, đất trong thôn có tốt có xấu, mấy mẫu đất bên cạnh sông Đông Đại đều được săn đón, còn mấy mẫu đất có sản lượng cao kia, cả nhà bọn họ ở Tiểu Tống Trang không đáng kể, muốn nịnh bợ thôn trưởng và bí thư thôn nhưng không tìm ra cách, bàn tới bàn lui rồi ánh mắt mọi người đều đổ dồn trên người Vương Quế Chi.

“Không phải cô với Nguyệt Minh thân lắm sao, vừa lúc cô ta trở về nhà mẹ đẻ, cô đi tìm cô ta nói chuyện, để đại đội trưởng Tống chú ý đất đai nhà chúng ta, đừng chỉ nghĩ đến lợi ích cho nhà mẹ đẻ của cô!”

Mẹ chồng chỉ huy cô làm việc, lời nói vẫn không xuôi tai như cũ.

Trước mặt nhiều người như vậy, Vương Quế Chi cũng không dám nói quan hệ giữa cô và Tống Nguyệt Minh không tốt lắm, ngay cả Tống Thư Lễ cũng giả vờ không biết chuyện ngày hôm đó cô ta cãi nhau với Tống Nguyệt Minh ở tiệm chụp ảnh, trước mắt quan trọng nhất chính là đất trong nhà.

Sau khi ăn xong, Tống Thư Lễ đẩy Vương Quế Chi đi ra ngoài: “Không phải cô nói Tống Nguyệt Minh không có bụng dạ gì sao, đi nói mấy lời dễ nghe với cô ta đi, có khi người ta sẽ không so đo với cô nữa.”

Vương Quế Chi lượn lờ tới lui cũng chưa rời khỏi nhà Tống Vệ Quốc, mà ngược lại đi tìm Dương Mẫn ở đối diện, đổi cách nói khác nói Tống Vệ Quốc muốn lấy quyền tư lợi cá nhân trả thù nhà mẹ đẻ và nhà chồng của cô.

Cũng không biết Dương Mẫn có thể giúp cô ta hay không, mặc kệ nói như thế nào, trước kia Tống Kiến Cương thích Dương Mẫn như vậy, xin

anh ta làm một chuyện chắc cũng được mà nhỉ?

Nhưng Dương Mẫn không dám hé răng, dù đất đai nhà cô ta được phân chia thế nào cũng có mặt mũi thể diện của mẹ chồng Hạ Mai Hương, chuyện này của Vương Quế Chi cô cũng không quản được.

Bên này nhà họ Tống.

Tống Nguyệt Minh vui vẻ ăn một bữa thịt thỏ cay, cảm thấy mỹ mãn chậm rãi uống canh.

“Nếu con ăn thấy ngon thì còn nữa kìa, hôm nay hai đứa xách một con đi đi, chờ hai ngày sau lột da làm là được.” Hoàng Chi Tử thản nhiên nói, lúc trước mua cặp thỏ này kể ra cũng đáng , thỏ nuôi một con sinh được đàn con, nuôi lớn làm thịt cho cả nhà ăn đỡ thèm, ngon hơn mấy món khác, cũng không chê nuôi phiền.

“Dạ mẹ.”

Tống Vệ Quốc liếc mắt nhìn cô một cái: “Người ta mang thai đều béo lên, chỉ có con không béo lên xíu nào, có phải ở nhà không ăn cơm đàng hoàng đúng không?”

“Không có, con ăn nhiều lắm đó, mọi người muốn con béo thành kiểu gì nữa? Béo quá nhìn xấu lắm mọi người có biết không?

“Con nhóc này…”

Tống Vệ Quốc tự biết không nói lại cô, đứng dậy đi vào phòng bếp múc canh, ánh mắt Vệ Vân Khai lóe lên, tạm thời không nhúc nhích, đợi đến khi ăn cơm xong, nhân lúc Tống Nguyệt Minh nói chuyện với bà cụ Tống, anh đứng trong sân nói chuyện với Tống Vệ Quốc.

“Bố, người bạn Nguyệt Minh trước kia chơi cùng, nói xấu sau lưng cô ấy, con muốn phiền bố mẹ để mắt tới cô ta một chút.”

Bình Luận (0)
Comment