Tống Vệ Quốc thì trời còn chưa sáng liền ở trong sân đi tới đi lui nửa ngày trời, rốt cuộc nhịn không được đi đến cửa phòng cô, nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa đang khép hờ, nhìn thoáng qua, dưới chân ngập ngừng, vẫn là bước vào, từ lúc con gái ngủ một mình một phòng, ông cũng rất ít đến nơi này, thấy rõ con gái đã trang điểm ăn mặc xong xuôi, thậm chí có một loại cảm giác hoàn toàn xa lạ.
"Con gái của tôi rất đẹp phải không?"
Tống Vệ Quốc nghiêm túc gật đầu: "Đẹp!"
Tống Kiến Binh và Tống Kiến Quân cũng tới cửa thăm dò nhìn vào, trong ấn tượng của bọn họ, đây là lần đầu tiên nhìn thấy em gái ăn mặc trang phục lộng lẫy: "Đẹp!"
Sắc trời dần dần sáng, trước cửa chà họ Tống đã sơm tụ tập vài người, bà nội Tống và cả nhà Tống Vệ Dân cũng dậy thật sớm, sớm liền chạy tới, cái sân không lớn không nhỏ của nhà họ Tống dần dần náo nhiệt lên, thời tiết khá lạnh, liền có người tìm vài khúc củi gỗ lớn ở nhà họ Tống bày ra giữa sân, nhóm lửa, mọi người vây xung quanh cùng nhau sưởi ấm.
Vừa đến bảy giờ, người nhà họ Ngụy lái máy kéo đến kéo đồ cưới, thùng xe được quét tước sạch sẽ, xuống xe liền đưa vài điếu thuốc lá cho các ông các cậu, đưa xong một vòng cũng không ai hút, mọi người đều gác điếu thuốc lên tai rồi chuẩn bị làm việc, trước hết để cho mấy đứa cháu của Tống Nguyệt Minh đem kệ để chậu rửa mặt, chậu rửa mặt, phích nước nóng, khay vân vân bỏ lên xe, đặt những món đồ vào chỗ trống đã được chuẩn bị sẵn, lúc này các ông các câu bắt tay vào làm việc, chất chăn bông mới, chăn phủ giường, áo gối, nệm, tủ nhỏ vân vân lên thùng xe.
Người chủ hôn mà nhà họ Ngụy phái tới liền đứng cạnh xe, phụ trách đưa lì xì cho mấy đứa nhóc hỗ trợ lấy đồ, mỗi người đều nhận được hai mao tiền, mấy đứa nhỏ lấy được tiền liền vui mừng hớn hở, cũng không để ý đến sự bi thương khi ngày mùa đông trời chưa hửng sáng đã bị mẹ kéo dậy.
Xe kéo đồ cưới rời đi, mặt trời dần dần mọc, đỏ rực treo ở phía đông, vô cùng xinh đẹp, trong ngoài nhà họ Tống càng thêm náo nhiệt.
Tống Nguyệt Minh đang đắp một cái chăn mỏng ngồi trên giường, nhóm người Hoàng Chi Tử và bà nội Tống ngồi bên cạnh cô, mỗi khi có người tiến vào nhìn cô dâu, cô đều nhờ vào sự nhắc nhở của hai người mà chính xác xưng hô với người tới thăm, đầu óc rối loạn cơ bản không phân biệt được ai với ai.
Khoảng cách giữa Ngụy Thủy Thôn và Tiểu Tống Trang không gần cũng không xa, tất cả mọi người đều đang nghĩ, nay tới đón dâu, người nhà họ Ngụy chắc cũng phải gần chín giờ mới có thể tới đi?
"Hẳn là không đến chín giờ, người ta có máy kéo, tầm tám giờ rưỡi là tới nơi rồi."
"Vậy kéo đồ cưới và đón dâu có thể xài chung một chiếc máy kéo à?"
"Ai biết, bất quá người ta có thể là được rồi!"
"Chậc, người ta còn công tác kia kìa!"
"Ha ha ha, vậy sau này xem ra có thể gọi đến thôn ta sửa máy kéo rồi a!"
Mọi người nói nói cười cười, còn chưa tới tám giờ rưỡi liền nghe đầu hẻm phía nam có người thăm dò nhìn xem, kêu lên: "Tới rồi! Tới rồi!"
"Cái gì tới rồi?"
"Xe tới rồi! Đón dâu thôi!"
"Thật hay giả vậy?"
Có người tò mò chạy qua xem náo nhiệt, thò đầu vừa nhìn, ha, xe kia càng chạy càng gần, mà dẫn đầu không phải là xe máy kéo! Là một chiếc xe con màu đen!
Sân nhà họ Tống nằm ngay trong ngõ nhỏ,cũng không tính hẹp, máy kéo đều có thể vào, xe con tự nhiên là không nói chơi, mà khi mọi người nhìn thấy chiếc xe con này, chỉ cần kêu một tiếng, người nhà họ Tống liền biết, xe đón dâu tới rồi!
"Tới rồi! Tới rồi!"
Hoàng Chi Tử vừa nghe liền nhanh chóng bảo Tống Nguyệt Minh đi xuống đàng hoàng, Tống lão thái thản nhiên nhiên nói: "Hoảng hốt cái gì, còn phải thêm chốc lát nữa mới tiến vào đâu!"
Trong phòng vang lên một trận cười đùa, Tống Nguyệt Minh không tự chủ mà mím môi, hai má nong nóng, tim đập rộn ràng.
Xe con vững vàng dừng trước cổng lớn nhà họ Tống, già trẻ lớn bé đưa gả có không ít người đều là lần đầu tiên nhìn thấy xe con, lần đầu tiên xe con lại cách bản thân gần như vậy!
"Lần này Nguyệt Minh gả cho người này thật ghê gớm!" Thật lợi hại! Thật có quyền thế!
"Có lý, chứ phạm vi nơi này có chỗ nào gặp qua kết hôn mà dùng tới xe con đâu!" Dùng xe đạp đón dâu đó là chuyện bình thường, máy kéo đón dâu đó là người trong nhà có tiền, còn dùng xe con tuyệt đối là đẳng cấp xa hoa! Không gặp người ta còn có nhà mẹ đẻ cách gần nhà chồng, trực tiếp đi bộ qua sao!
Vệ Vân Khai đẩy cửa xe bước xuống rồi đi vào trong, trước ngực treo một đóa hoa tân lang, trên người mặc tây trang càng lộ ra vẻ cao lớn anh tuấn, dưới chân mang một đôi giày da màu đen, đạp lên đất bùn, để lại một hàng dấu chân.