Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1072

Lúc này Giang Húc Đông và Ngô Hàm Nhu cũng từ bên trong đi ra.

Sắc mặt Giang Húc Đông âm u đến mức sắp nhỏ nước, nhìn thấy Diệp Đống, rất muốn đạp cậu một phát.

Diệp Đống bĩu môi, hậm hực hỏi: “Chị của tôi thế nào rồi?”

Giang Húc Đông lạnh lùng nói một câu: “Để cô ấy yên lặng trong chốc lát đi.”

Diệp Đống mạnh miệng đổ toàn bộ sai lầm lên người bọn họ, nhất là đối với Ngô Hàm Nhu, cậu trừng mắt hung dữ nhìn cô ta vài lần.

“Còn không phải là tại mấy người sao, sau này mấy người đừng đến đây nữa!”

Cho dù chị và anh rể của cậu thật sự ly hôn thì cậu chắc chắn cũng sẽ không để người đàn ông ở trước mặt có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Sao Giang Húc Đông có thể bị cậu ảnh hưởng quyết định được chứ, không nói thêm bất cứ lời nói dư thừa nào, nghênh ngang rời đi.

Trong xe, bầu không khí nặng nề đến mức làm người ta muốn ngạt thở.

Giang Phong Lâm biết Giang Húc Đông rất khó chịu, muốn khuyên nhủ vài câu.

Nhưng mà Giang Húc Đông đã lên tiếng hỏi trước: “Tại sao Diệp Đống lại đột nhiên biến được chuyện Diệp Ninh ly hôn?”

Anh ấy không phải người ngu, lúc Diệp Đống đi ra ngoài với bọn họ thì rõ ràng vẫn còn bình thường.

Đầu của Ngô Hàm Nhu gần như sắp gục xuống đến ngực, không nói một lời.

Giang Húc Đông lập tức nhìn về phía Giang Phong Lâm: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Húc Đông, chuyện cũng đã xảy ra rồi, truy cứu chuyện này thì có ý nghĩa gì đâu chứ. Với lại chuyện Diệp Ninh ly hôn cũng là sự thật, chúng ta cũng không biết Diệp Ninh giấu gia đình cô ấy chuyện này mà.” Giang Phong Lâm tận lực giải thích, muốn ổn định lửa giận của Giang Húc Đông.

“Cho dù là thật thì đây cũng là việc riêng của gia đình người ta, không nên từ miệng một người khác nói ra!” Giọng của Giang Húc Đông rất nặng.

Vẻ mặt Giang Phong Lâm cứng đờ.

Ngô Hàm Nhu đột nhiên ngẩng đầu, có chút cứng đầu nói: “Anh, anh đừng có trách anh họ, là em nói đó!”

Thật ra thông qua phản ứng của hai người, Giang Húc Đông cũng đã đoán được từ lâu rồi.

“Vì sao em lại làm như thế?”

“Bởi vì cậu ta chửi anh, nói anh là kẻ thứ ba phá hư hôn nhân của Diệp Ninh! Em chỉ là muốn bênh vực anh mà thôi!” Ngô Hàm Nhu ăn nói hùng hồn, vẫn chưa cảm thấy mình làm gì sao.

“Anh không để ý!” Giang Húc Đông đang cố nén lửa giận: “Diệp Đống nói như thế là bởi vì cậu ấy không hiểu biết rõ tình hình, nhưng mà chúng ta biết sự thật là gì là được rồi. Vì sao cứ nhất định phải nói ra để tổn thương người khác chứ? Sự thật quan trọng đến mức này sao?”

Ngô Hàm Nhu ấm ức đỏ mắt, cô ta rõ ràng đều là vì anh ấy, nhưng mà hiện tại lại còn bị mắng sao?

“Đúng vậy, sự thật quan trọng như thế đó! Hơn nữa Diệp Ninh không nói cho người nhà cô ấy thì có liên quan gì đến chúng ta chứ? Thành ra thế này cũng là cô ấy đáng đời thôi!”

Bốp!

Cô ta còn chưa kịp nói hết những lời bất mãn của mình thì đã bị Giang Húc Đông tát cho một bạt tai thật mạnh.

Tiếng vang chói tai không chỉ làm Giang Phong Lâm kinh ngạc trừng to mắt mà đến cả Ngô Hàm Nhu bị đánh cũng không dám tin.

Giờ phút này, đả kích mà cô ta phải chịu đựng thậm chí làm cô ta quên mất cơn đau.

Giang Húc Đông cảm nhận được lòng bàn tay đau nhói, đáy mắt tràn ngập vẻ âm u.

“Anh không muốn nghe những lời tương tự lần thứ hai!”

Đánh cô ta, cũng không phải bởi vì cô ta mắng Diệp Ninh, mà là bởi vì tư tưởng của cô ta có vấn đề!

Ngô Hàm Nhu ôm phần mặt bị đánh, ấm ức tủi thân muốn chết.

“Được, nếu anh ghét em như thế thì em đi cho anh hài lòng!”

Cô ta run rẩy để lại một câu, mở cửa xe ra, nhanh chóng đi ra ngoài!

Bình Luận (0)
Comment