Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1076

Giang Húc Đông lạnh lùng nói: “Em cũng chỉ là vì muốn tốt cho em ấy mà thôi. Em ấy đã đặt quá nhiều lực chú ý và công sức lên trên người của em.”

Hơi thở của Giang Phong Lâm hơi khựng lại, ánh mắt trở nên tìm tòi nghiên cứu.

Đừng có nói là anh ấy đã phát hiện ra cái gì rồi đó nha?

“Sao anh nhìn em như thế? Không lẽ em nói không đúng sao?” Giang Húc Đông hỏi ngược lại.

Từ sau khi anh ấy từ nước ngoài trị liệu về đến bây giờ, gần như một tuần Ngô Hàm Nhu sẽ đến nhà anh ấy năm ngày. Nhất là mấy ngày gần đây, càng là ngày nào cũng sẽ đi qua đó chăm sóc anh, thậm chí đến cả công việc ở đoàn văn công cũng bỏ sang một bên.

“Ai bảo hai anh em tụi em tình cảm thắm thiết quá làm chi.” Trong lời nói của Giang Phong Lâm có ẩn ý gì đó.

Hình như Giang Húc Đông cũng không hiểu lời ám chỉ của anh ta: “Em ấy là em của em, có một số việc em ấy không nghĩ đến, nhưng em thì phải nghĩ đến.”

Giang Phong Lâm giật nhẹ khóe miệng, cười cười.

Xem ra anh ta đã suy nghĩ quá nhiều rồi, Giang Húc Đông cũng không phát hiện ra Ngô Hàm Nhu nảy sinh tình cảm vượt ngoài tình cảm anh em với anh ấy.

“Ngày mai phải làm phiền anh phải chạy tới chạy lui, đưa em ấy về rồi.” Giang Húc Đông lại dặn dò lần nữa.

Ngày hôm sau.

Giang Phong Lâm đi vào phòng của Ngô Hàm Nhu tìm người, lại không thấy Ngô Hàm Nhu đâu.

Trong phòng có một tờ giấy do cô ta để lại, bên trên ghi rõ cô ta muốn ở lại bệnh viện chăm sóc Diệp Ninh.

Điều này làm Giang Phong Lâm và Giang Húc Đông vô cùng bất ngờ.

Giang Phong Lâm thậm chí còn âm thầm cảm thán trong lòng, Ngô Hàm Nhu rất có thủ đoạn và tâm cơ. Vì có thể ở lại, không ngờ cô ta còn có thể nghĩ ra một cách làm Giang Húc Đông không thể nào từ chối được.

“Húc Đông, em xem...”

Giang Húc Đông nhíu mày, nếu Diệp Ninh cần Ngô Hàm Nhu chăm sóc, vậy thì đó là chuyện tình cảm bạn bè giữa hai người bọn họ.

Lúc này Ngô Hàm Nhu thật sự đã đi đến trước phòng bệnh của Diệp Ninh.

“Không được! Tuyệt đối không được! Nơi này có tôi chăm sóc là được rồi, không cần bất cứ người ngoài nào!”

 

Diệp Đống giống như một con gà trống xù lông, tràn ngập địch ý với Ngô Hàm Nhu.

Ngô Hàm Nhu cũng không để ý: “Cho dù cậu là em trai của Diệp Ninh thật, nhưng dù sao Diệp Ninh cũng là con gái, có rất nhiều chuyện cậu không tiện đi làm giúp.”

“Sao lại không tiện chứ? Mấy ngày nay đều là tôi chăm sóc cho chị ấy!” Diệp Đống nói một cách đúng lý hợp tình.

Ngô Hàm Nhu không cãi nhau với cậu, nhìn thẳng về phía Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, tôi thật sự muốn ở lại đây chăm sóc cô.”

Diệp Ninh cũng không lập tức trả lời mà hỏi ngược lại: “Anh Giang có biết cô đến đây không?”

Biểu cảm của Ngô Hàm Nhu cương cứng lại một chút, quyết định ăn ngay nói thật: “Anh của tôi bảo tôi về, nhưng tôi không muốn về. Nếu cô không đồng ý thì tôi sẽ nghĩ cách khác.”

TBC

“Được rồi, tôi đồng ý, cô ở lại đi.”

Không ngờ Diệp Ninh lại đồng ý vô cùng dứt khoát.

Mỗi một tế bào trên người Diệp Đống đều kháng cự: “Chị...”

“Tiểu Đống, cứ quyết định như thế đi.” Diệp Ninh giải quyết khá dứt khoát.

Ngô Hàm Nhu giống như trút được gánh nặng, dùng ánh mắt đắc ý nhìn về phía Diệp Đống đang bị chọc giận đến muốn dậm chân.

Sáng sớm, Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm lập tức đến, thấy Diệp Ninh thật sự đồng ý cho Ngô Hàm Nhu ở lại, Giang Húc Đông cũng không nhắc lại chuyện bảo Ngô Hàm Nhu quay về nữa.

Ngô Hàm Nhu vẫn luôn đặt lực chú ý lên người của Giang Húc Đông.

Trạng thái tinh thần của Diệp Ninh đã tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn không có vẻ đau thương và áp lực như ngày hôm qua nữa.

Hết giờ thăm bệnh nhân, Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm lập tức rời đi.

Diệp Ninh cũng bảo Diệp Đống đi ra ngoài thả lỏng một chút, dù sao thì mấy ngày nay ngày nào Diệp Đống đều ở trong phòng bệnh, cũng không nhẹ nhàng gì.

“Cô có muốn ăn táo không?” Ngô Hàm Nhu ngồi ở trước giường bệnh, vừa hỏi vừa cầm lấy d.a.o gọt hoa quả gọt táo.

Diệp Ninh hoàn toàn không để ý đến quả táo kia, nói thẳng: “Cô đẩy xe lăn giúp tôi đi, tôi muốn đi gặp Cố Phong.”

 
Bình Luận (0)
Comment