Cố Phong không ngờ rằng mới chỉ một buổi sáng mà chuyện này đã lan truyền ra ngoài rồi, phản ứng đầu tiên chính là sốt ruột giải thích với Diệp Ninh.
“Đúng là tối hôm qua Ngô Hàm Nhu có đến, nhưng mà không hề xảy ra chuyện gì hết.”
Không đợi Diệp Ninh mở miệng, phản ứng của Diệp Đống lại càng thêm kích động: “Nhưng mà y tá ở bên ngoài nói Ngô Hàm Nhu cởi sạch quần áo quyến rũ anh, cái này mà còn là không có chuyện gì xảy ra à?”
Khóe miệng Cố Phong giật giật, thật sự là vô cùng bất đắc dĩ trước lời chất vấn của Diệp Đống.
Hơn nữa lời cậu nói cũng đúng là sự thật.
“Diệp Đống, anh rể của em không phải em, anh ấy biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm.” Diệp Ninh trực tiếp đứng về phe của Cố Phong.
Cố Phong thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cô không tức giận thì người khác nghĩ như thế nào cũng được.
Diệp Đống đương nhiên không phải không tin Cố Phong, lập tức sửa miệng: “Lúc trước em đã nói con nhỏ Ngô Hàm Nhu kia không phải người tốt gì rồi mà, không ngờ đến cả chuyện không biết xấu hổ này mà cô ta cũng làm ra được. Chị, lần này chị đừng có dung túng cô ta tiếp tục tiếp cận anh rể nữa!”
Thật ra không cần cậu nhắc nhở, Diệp Ninh cũng đã có ý định này rồi.
TBC
Một Mục Văn Hạo, một Ngô Hàm Nhu, hai người này thật sự làm cô quá nhức đầu.
Nhưng mà đối với Ngô Hàm Nhu thì cô cũng không đến mức bó tay không có biện pháp.
“Để đồ ăn sáng xuống, em đi ra ngoài trước đi.”
Tuy rằng Diệp Đống còn muốn nói tiếp, nhưng Diệp Ninh đã lên tiếng, cậu cũng chỉ đành thôi.
Vài giây sau, trong phòng bệnh lại yên tĩnh trở lại.
Cố Phong tăng thêm âm lượng giải thích: “Cô ta cũng không phải thật sự thích anh, cô ta tiếp cận anh là vì muốn làm chúng ta chia tay.”
Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, hình như cũng không kinh ngạc chút nào.
“Cô ta luôn thích làm theo ý của mình, làm cho người ta không thể nào đoán ra được, nhưng mà bản tính của cô ta cũng không xấu.”
Không ngờ lại có thể nghĩ ra thủ đoạn dùng sắc đẹp quyến rũ dơ bẩn này, xem ra cũng đã quá sốt ruột rồi.
Cố Phong thở dài: “Anh cũng không ngờ rằng cô ta sẽ làm như thế.”
Diệp Ninh hơi híp mắt lại, trong lòng lại xuất hiện một ý tưởng khá là to gan.
“Anh cũng đừng phiền, chờ lát nữa em sẽ liên lạc với anh Giang, để anh ấy đến đón Ngô Hàm Nhu về.”
“Giang Húc Đông có thể thuyết phục được cô ta sao?” Cố Phong thật sự không muốn chuyện tương tự lại xảy ra.
Diệp Ninh thả lỏng biểu cảm nói: “Được rồi.”
Nếu Giang Húc Đông làm không được, chắc trên đời này cũng không có ai có thể làm được nữa.
Cố Phong nhìn vẻ mặt chắc chắn của cô, áp lực trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Diệp Ninh chủ động kết thúc đề tài này: “Ăn cơm trước đi.”
“Tay của em bị làm sao thế?” Cố Phong thay đổi sắc mặt, lập tức phát hiện ra miệng vết thương trong lòng bàn tay của cô, nhíu chặt mày lại.
Diệp Ninh ra vẻ tùy ý nói: “Ngày hôm qua lúc dọn nhà bất cận đụng ngã bình hoa.”
Cố Phong cũng không nghi ngờ gì: “Em đã xử lý miệng vết thương chưa?”
Tuy rằng miệng vết thương không quá sâu, nhưng mà anh thật sự rất đau lòng.
“Đã xử lý rồi, cũng không phải là chuyện lớn gì.”
Được anh quan tâm, để ý, Diệp Ninh đương nhiên là rất vui vẻ.
Cô không muốn làm Cố Phong quá lo lắng, chủ động thu tay lại, ngồi xuống cùng nhau ăn sáng với anh.
Xưởng sản xuất điện ảnh kinh thành.
Sau khi Ngô Á Thu hoàn thành xong màn ảnh cuối cùng của bộ điện ảnh này, toàn bộ đoàn phim đều phát ra tiếng hoan hô.
Quay chụp suốt bốn tháng trời, mỗi người đều trả giá rất nhiều cố gắng và vất vả.
Trương Quốc Trụ gầy đi rất nhiều, khó có thể che giấu được vẻ mệt mỏi và vất vả.
Nhưng mà nghĩ đến nội dung bọn họ đã từng quay chụp, anh ấy lại cảm thấy vô cùng kích động.
Anh ấy có dự cảm, bộ điện ảnh này chắc chắn sẽ nổi tiếng từ lần công chiếu đầu tiên!