Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1153

“Bên này là phòng bếp. Nhưng mà mấy ngày nay em và Tiểu Đống cũng không nấu nướng gì nhiều, cho nên cũng chỉ chuẩn bị một ít chén đũa thôi.” Diệp Ninh vừa đi vừa nói với anh.

“Nơi này là nhà vệ sinh, rất rộng rãi, xả nước cũng thuận tiện.”

Đây cũng là nơi làm cô hài lòng nhất.

Quan sát xong hai nơi này rồi, Diệp Ninh lại dẫn theo Cố Phong đi đến dãy nhà phía tây.

“Mấy ngày nay Tiểu Đống vẫn luôn đều ở trong phòng này.”

Cố Phong gật đầu, nơi này có không ít phòng, đừng nói là chỉ có Diệp Đống, cho dù là tất cả mọi người trong nhà đều dọn lại đây ở thì cũng đủ chỗ ở.

Diệp Ninh đè ép ý cười dưới đáy mắt xuống, lại ra hiệu bảo anh đi đến phòng ngủ chính ở dãy phía đông.

“Nơi này là phòng của em.”

Diện tích của căn phòng này rất lớn, ở giữa bày một cái giường lớn hai mét, tủ quần áo, bàn trang điểm đều có đủ hết.

Hoàn cảnh cư trú như thế này khá thoải mái.

“Nơi này khá tốt.” Cố Phong khẳng định.

Diệp Ninh hơi tăng thêm âm lượng, mập mờ nói: “Nơi này cũng là phòng của anh.”

Cố Phong đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, mặt hơi đỏ lên.

Tuy rằng anh cũng rất muốn, nhưng hiện tại dù sao bọn họ vẫn còn chưa kết hôn, ngủ chung với nhau hình như không được ổn cho lắm.

“Anh ngủ ở phòng cho khách là được rồi.”

Diệp Ninh cố ý xụ mặt nói: “Anh thà ngủ phòng cho khách cũng không muốn ngủ với em đúng không?”

“Anh đương nhiên là muốn ở cùng với em rồi!” Cố Phong có chút sốt ruột phản bác, mãi đến khi nhìn thấy ý cười như có như không dưới đáy mắt của cô, mới ý thức được mình bị lừa.

Cảm giác căng thẳng bị vẻ mềm mại thay thế, nhưng mà vẫn cứ kiên quyết nói: “Anh ngủ phòng cho khách là được.”

Cô là bảo bối mà anh trân trọng nhất, anh muốn giữ lại đêm đầu tiên tốt nhất của bọn họ vào đêm tân hôn.

 

Tuy rằng đối với anh mà nói, việc này quá khó khăn.

Thật ra Diệp Ninh cũng không để ý có danh phận hay không, huống chi chuyện bọn họ tái hôn cũng chỉ là chuyện sớm muộn gì mà thôi.

Cô suy xét đến việc cơ thể của Cố Phong còn chưa thể vận động quá kịch liệt, nếu thật sự ở bên nhau, chuyện này thì ai cũng không có biện pháp bảo đảm được.

Tục ngữ nói rất hay, cơm ngon không sợ trễ, chờ một chút là được.

“Được rồi, em dẫn anh đến phòng cho khách.”

Cố Phong đi theo phía sau cô, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh thật sự sợ Diệp Ninh cứ khăng khăng muốn như thế, anh rất có khả năng sẽ thỏa hiệp.

“Nơi này chính là phòng cho khách.”

Phòng cho khách sạch sẽ ngăn nắp, đệm chăn trên giường đều mới tinh, trên tủ đầu giường còn bày một bó hoa mới mẻ, rõ ràng là đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi.

“Còn có một bất ngờ khác cho anh.”

Diệp Ninh nói xong lập tức đi đến bên cạnh tủ quần áo, ra hiệu cho anh mau mở ra xem.

Cố Phong hoàn toàn phối hợp cô, không ngờ trong tủ lại toàn là quần áo nam.

“Mấy cái này đều... cho anh hả?”

Bình thường anh ở bộ đội, thứ mặc nhiều nhất chính là quân trang, hoặc là trang phục thoải mái bình thường, một tủ quần áo đầy ắp thế này còn nhiều hơn số quần áo trong mấy năm qua của anh.

Diệp Ninh gật đầu khẳng định: “Đều là em cố ý lựa mẫu cho anh đó, sau này có cơ hội thì anh mặc cho em xem đi.”

Cố Phong dở khóc dở cười, anh sẽ không ở lại kinh thành trong thời gian quá lâu, nhiều quần áo như thế chắc chắn là phải hít bụi rồi.

TBC

“Nhiều quá rồi.”

“Nhiều hả? Em còn cảm thấy ít đó.” Diệp Ninh tài đại khí thô nói.

Tuy rằng anh mặc quân trang cũng rất đẹp, nhưng mà cô vẫn thích nhìn thấy anh mặc nhiều phong cách khác nhau.

“Anh rể, em hâm mộ anh thật đó. Một người phụ nữ có thể kiếm tiền như chị của em, anh nhất định phải nhanh chóng cưới về đó.” Tiếng nói đầy hâm mộ của Diệp Đống từ ngoài cửa truyền đến.

 
Bình Luận (0)
Comment