Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1159

Màn đêm buông xuống.

Cố Phong, Diệp Ninh và Diệp Đống ăn cơm chiều xong, Diệp Ninh liên tục thúc giục đuổi Diệp Đống quay về phòng của cậu.

Diệp Ninh như có hàm ý gì đó mà mời Cố Phong: “Anh có muốn đến phòng em ngồi chơi không?”

Chữ “được” đã đến bên miệng Cố Phong, lại bị anh nuốt ngược vào trong.

Diệp Ninh thấy anh im lặng, lập tức đổi thành cách nói khác.

“Hay là em đến phòng của anh chơi?”

Mỗi một chữ đều đánh sâu vào lòng tự chủ yếu ớt của Cố Phong.

“Chúng ta cứ ngồi thế này tâm sự là được.”

TBC

“Ồ.” Diệp Ninh cố ý bày ra vẻ mặt thất vọng.

Cố Phong suýt chút nữa đã sửa miệng, cuối cùng vẫn miễn cưỡng nhịn xuống.

Nhìn thấy anh rối rắm như thế, Diệp Ninh bật cười thành tiếng, thái độ thay đổi cực nhanh, làm anh không thể nào theo kịp.

“Em đùa anh thôi. Hôm nay anh cũng mệt rồi đúng không? Anh mau đi tắm rửa sau đó nghỉ ngơi sớm đi.”

Cố Phong thật sự không thể phân biệt ra được rốt cuộc cô nói câu nào là thật, câu nào là giả.

Nhưng mà trái tim nhỏ đáng thương của anh thì lại bị cô trêu chọc đến lúc lên lúc xuống

“Ừm.”

Diệp Ninh nói: “Để em đi lấy quần áo để thay cho anh, sau đó bảo Tiểu Đống đi đưa sang.”

“Được.”

Giống như khi ở trước mặt cô, Cố Phong chỉ biết nói mỗi một chữ này thôi vậy.

Một lúc sau, Diệp Ninh đi đến phòng của anh, mở tủ quần áo ra.

“Áo ngủ, quần lót.”

 

Cô xách theo quần lót, đáy mắt lộ ra vẻ tà ác.

Cô biết Cố Phong muốn giữ lần đầu tiên của bọn họ lại đến ngày kết hôn, nhưng mà thân thiết một chút chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?

Hơn nữa cô cũng nhận ra trạng thái hiện tại của Cố Phong rõ ràng là đang cố chống cự, chẳng khác nào hổ giấy, chỉ cần cô chọt nhẹ vào...

Một phút sau, cô ôm áo ngủ của Cố Phong, gõ cửa phòng Diệp Đống.

Cô phải đi nhắc nhở thằng ranh này, đừng có phá hư chuyện tốt của cô vào thời khắc quan trọng mới được.

Diệp Đống lập tức ngầm hiểu, hơn nữa trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng xấu xa.

“Chị, đừng có nói với em là chị định mặc thế này đi quyến rũ anh rể đó nha?”

Cậu vừa nói vừa nhìn quần áo của Diệp Ninh với ánh mắt ghét bỏ.

Diệp Ninh nhìn theo tầm mắt của cậu, nhìn thoáng qua bản thân, cảm thấy không có vấn đề gì hết.

Diệp Đống có chút tiếc hận nhắc nhở: “Đương nhiên là phải ăn mặc càng gợi cảm càng tốt rồi.”

Thật đúng là quá lãng phí dáng người xinh đẹp này của cô.

Diệp Ninh giống như đột nhiên bừng tỉnh thông suốt.

Đúng vậy, như thế mới làm ít công to được!

“Cái gì mà gợi cảm với không gợi cảm chứ, chị như thế này là được.”

Ngoài miệng thì phản bác, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu suy nghĩ xem lát nữa nên đi thay bộ áo ngủ nào.

Diệp Đống cho cô một tư thế cố lên: “Tối nay chúc chị có thể thuận lợi bắt lấy anh rể!”

Diệp Ninh ra vẻ nghiêm trang nói: “Chị với anh rể của em đã là vợ chồng lâu năm rồi, cần gì phải bày vẽ nhiều thứ như em nói chứ.”

Cái chuyện bọn họ làm vợ chồng lâu như thế mà vẫn chưa động phòng tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào biết được.

Diệp Đống đương nhiên cũng không thể nào nghĩ đến việc này, trực tiếp tặng cho Diệp Ninh một ánh mắt “em hiểu mà”, sau đó trực tiếp khóa cửa phòng lại, hơn nữa còn khóa trái ở bên trong, dùng hành động này để bày tỏ, cậu chắc chắn sẽ không phá hư chuyện tốt của cô.

Diệp Ninh bước nhanh hơn quay về phòng của mình, tìm kiếm một lúc lâu cũng không tìm được bộ quần áo nào gợi cảm, cuối cùng miễn cưỡng thay một bộ áo ngủ tơ tằm, còn cố ý kéo cổ áo xuống thấp hơn rất nhiều.

Chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ rồi, cô mới có chút hồi hộp và chờ mong đi về phía chỗ Cố Phong đang tắm rửa.

 
Bình Luận (0)
Comment