Không có người nào biết rốt cuộc vào ngày Diệp Ninh đi gặp Lý Vân Phong đã xảy chuyện gì.
Nhưng mà Diệp Ninh khóc lóc chạy về nhà, sau ngày hôm đó, cảm xúc của cô hoàn toàn sụp đổ.
Cô tự nhốt mình trong phòng ba ngày ba đêm, cuối cùng vẫn là Diệp Quốc Sinh phá cửa đi vào phòng.
Cũng chính là trong vòng ba ngày đó, Lý Vân Phong đã nở mày nở mặt, vô cùng nổi tiếng ở trong thôn.
Anh ta không chỉ nhận được một số tiền học bổng cực lớn do trấn trên khen thưởng mà còn có một nhà máy chủ động bày tỏ nói bọn họ sẽ tài trợ toàn bộ chi phí học đại học cho anh ta.
Lý Vân Phong cá chép vượt long môn, nhà họ Lý cũng nhanh chóng dọn khỏi thôn Đại Liễu Thụ, anh ta và Diệp Ninh hoàn toàn trở thành người của hai thế giới khác nhau.
Từ đó về sau, Diệp Ninh đã bắt đầu phóng túng bản thân, ăn uống quá độ, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã ăn đến mức biến thành một bà mập nặng hai trăm cân.
Đối với nhà họ Diệp mà nói, khoảng thời gian kia thật sự chẳng khác nào một cơn ác mộng.
Mà Lý Vân Phong cũng trở thành cấm kỵ đối với người nhà họ Diệp, không có người dám nhắc đến cái tên này ở trước mặt Diệp Ninh.
Diệp Đống nhìn Diệp Ninh vẫn cứ đứng yên không nhúc nhích, hồi hộp đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
“Chị, chị nói cái gì đó đi, đừng làm em sợ!”
Lúc này Diệp Ninh cũng đã hoàn toàn tiêu hóa xong ký ức về Lý Vân Phong trong đầu mình, lập tức trở nên vô cùng nặng nề.
“Chị...” Diệp Đống gọi liên tục, giọng nói mang theo chút run rẩy.
Diệp Ninh chậm rãi hoàn hồn, nhìn thấy Diệp Đống lo sợ bất an, vô cùng bình tĩnh nói: “Chị không có việc gì, chúng ta về nhà đi.”
Diệp Đống lại không cảm thấy như thế: “Chị, nếu như chị cảm thấy khó chịu thì cứ nói ra đi, nhất định đừng có nghẹn trong lòng!”
Cậu thật sự quá lo lắng, tuy rằng hiện tại tình cảm của Diệp Ninh và Cố Phong rất tốt, nhưng cậu vẫn cảm thấy Diệp Ninh chắc chắn không thể nào hoàn toàn buông bỏ Lý Vân Phong được.
Hơn nữa cậu thậm chí còn cảm thấy lúc trước Diệp Ninh yêu Cố Phong ngay từ cái nhìn đầu tiên, ngoại trừ việc cô thích vẻ bề ngoài và thân phận quân nhân của Cố Phong ra, còn có một phần lớn nguyên nhân là bởi vì tên của Cố Phong cũng có chữ Phong.
Hiện tại cái tên Lý Vân Phong đáng c.h.ế.t kia lại quay về, hơn nữa còn muốn gặp mặt chị của cậu, sao chị của cậu có thể từ chối được chứ?
Ánh mắt của Diệp Ninh dần trở nên sâu thẳm: “Chị không có khó chịu.”
Cô càng biểu hiện bình tĩnh thì Diệp Đống lại càng thêm bất an.
“Chị, chị sẽ không đi gặp tên kia đâu đúng không?”
Cậu cẩn thận hỏi.
Diệp Ninh cũng không mở miệng trả lời ngay, vài giây sau, cô nói ra câu trả lời làm Diệp Đống cảm thấy sởn tóc gáy lại nằm trong dự đoán của cậu.
“Chị còn chưa suy nghĩ ra.”
Nói xong cô lại bước đi.
Diệp Đống mếu máo, vội vàng đuổi theo.
“Chị, chị đừng đi mà! Tên kia đã trở thành quá khứ rồi, hiện tại tình cảm của chị và anh rể đã tốt như thế, không cần thiết đi dây vào cái tên xui xẻo kia. Hơn nữa hiện tại khó khăn lắm chị mới giảm cân được, trở nên xinh đẹp như thế”
Cậu có một dự cảm không được tốt đẹp cho lắm, nếu lần này cô thật sự đi gặp Lý Vân Phong, chắc chắn sẽ tro tàn lại cháy, đến lúc đó chuyện phục hôn lại với anh rể cũng sẽ bị hủy bỏ.
Mà anh rể của cậu cũng sẽ đổi từ Cố Phong thành Lý Vân Phong.
Không được!
Cậu tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!
“Chị, lần này chị nghe lời em đi, có được không?”
TBC
Diệp Ninh đột nhiên dừng chân lại, Diệp Đống đang lải nhải đi theo phía sau suýt chút nữa đã đụng trúng người cô.
“Đừng có lèm bèm nữa, trong lòng chị tự biết mình phải làm gì.”
Diệp Đống vẫn cứ sợ hãi, không muốn chuyện khủng bố mấy năm trước lại phát sinh lần nữa.
Diệp Ninh âm trầm nói: “Không được nói cho cha mẹ biết.”
Đây không phải lời dặn, mà là mệnh lệnh.