Hai ngày sau.
Diệp Ninh xách theo rương hành lý đi xuống lầu.
“Diệp Ninh.” Bóng dáng của Trương Quốc Trụ xuất hiện ở dưới lầu.
Ngoại trừ anh ta ra, không ngờ còn có cả Cố Phong.
Diệp Ninh cực kỳ khó hiểu, không hiểu sao vì sao hai người bọn họ lại sẽ xuất hiện cùng nhau.
Không đợi cô hỏi, Trương Quốc Trụ đã tự động giải thích.
“Trên đường đi đến đây tôi gặp được doanh trưởng Cố, vừa lúc anh ấy cũng phải đến ga tàu hỏa xử lý một vài việc, cho nên tiện đường cho chúng ta đi ké luôn. Cô có để ý đến không?”
Dù sao thì Diệp Ninh và Cố Phong có mối quan hệ như thế này, nhưng mà câu hỏi của Trương Quốc Trụ cũng có thể coi như là vẽ vời cho thêm chuyện.
Nếu anh ta thật sự lo lắng Diệp Ninh để ý thì chắc chắn sẽ không leo lên xe của Cố Phong rồi.
Diệp Ninh nhìn Cố Phong, cùng lúc đó Cố Phong cũng đang nhìn cô.
“Trùng hợp như thế à?”
Diệp Ninh như có hàm ý gì đó nói.
Cố Phong nghiêm trang gật đầu: “Thật sự là trùng hợp.”
Diệp Ninh nghĩ đến chuyện cô chuyển nhà mấy ngày trước, anh cũng nói như thế.
Cho nên đây thật sự là trùng hợp hết lần này đến lần khác à.
“Đưa hành lý cho anh.” Cố Phong vô cùng tự nhiên cầm lấy hành lý trong tay Diệp Ninh, bỏ vào trong xe.
Diệp Ninh cũng không làm ra vẻ, vừa định ngồi xuống ghế sau với Trương Quốc Trụ thì đã bị Trương Quốc Trụ đẩy lên hàng ghế phụ đằng trước.
TBC
“Mọi người đều quen biết nhau hết mà, cô ngồi ở đằng trước đi. Một mình tôi ngồi ghế sau cho nó rộng rãi.”
Diệp Ninh nhìn Trương Quốc Trụ, lại nhìn Cố Phong, ánh mắt mang theo vẻ tìm tòi.
“Lên xe thôi.” Cố Phong đã vô cùng săn sóc mở cửa ghế phụ ra.
Xe khởi động, chạy đến ga tàu hỏa.
Cố Phong vừa lái xe vừa hỏi Diệp Ninh ở bên cạnh: “Sáng nay em ăn sáng chưa?”
Diệp Ninh vừa định nói là ăn rồi, Trương Quốc Trụ đã cầm hộp giữ nhiệt đặt ở hàng ghế sau đưa đến trước mặt Diệp Ninh.
“Trên đường chúng tôi đến đây doanh trưởng Cố đã cố ý mua bánh bao và trứng gà cho cô đó, tranh thủ lúc còn nóng, cô mau ăn đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-692.html.]
Trương Quốc Trụ hoàn toàn không cho Diệp Ninh có cơ hội từ chối.
Khóe miệng Diệp Ninh hơi co giật, sao cô không biết hai người này lại thân với nhau như thế chứ?
“Mau cầm đi, đừng có nói là cô còn chờ tôi lột trứng gà ra cho cô đó nha?” Trương Quốc Trụ thúc giục.
“Không cần.” Diệp Ninh chỉ đành cầm lấy.
Bánh bao và trứng đều còn nóng.
Đúng là cô còn chưa ăn sáng, nếu anh đã nhiệt tình như thế, cô còn không thể từ chối, vậy chỉ có thể ăn thôi.
Ăn hết một quả trứng gà, cảm thấy có hơi khát.
Cố Phong vô cùng đúng lúc mà cầm ly nước bên cạnh lên đưa cho cô.
“Ăn từ từ thôi, coi chừng mắc nghẹn.”
“Cảm ơn.” Diệp Ninh ậm ừ không rõ nói, đột nhiên rất muốn khen ngợi, anh trở nên khéo léo hiểu ý người như thế từ lúc nào thế.
Trương Quốc Trụ ngồi ở hàng ghế sau nhìn tương tác của hai người, cố gắng đè khóe môi đang điên cuồng nhếch lên xuống.
Xe chạy vào ga tàu hỏa, dừng lại ở ven đường.
Cố Phong xuống xe, vẫn cứ chủ động xách hành lý giúp Diệp Ninh.
“Không phải anh còn phải làm việc sao? Không cần tiễn chúng tôi đâu.” Diệp Ninh chủ động thăm dò.
Cố Phong vô cùng tùy ý nói: “Trễ một chút cũng không sao.”
Cho dù Diệp Ninh có ngu ngốc hơn nữa thì cũng có thể đoán được anh và Trương Quốc Trụ chẳng phải là trùng hợp gặp nhau gì cả, rõ ràng là anh cố ý đến đây tiễn cô.
Chẳng qua cô không thể xác định được rốt cuộc là ai nói cho Cố Phong biết hôm nay cô sẽ khởi hành.
Ba người lập tức đi vào đại sảnh đợi xe.
Lý Tử Hằng đã ở bên trong chờ đợi.
Anh ta nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, lập tức nhiệt tình phất tay gọi.
Diệp Ninh ra hiệu cho Trương Quốc Trụ và Cố Phong cùng nhau đi qua đó.
Lý Tử Hằng biết Trương Quốc Trụ sẽ đi cùng bọn họ, cho nên lập tức quay sang nhìn Cố Phong quan sát.
Nhìn thấy Cố Phong có dáng người cao lớn, điển trai, lại còn mặc quân trang, anh ta nhịn không được lại nhìn thêm vài lần.
Diệp Ninh giới thiệu ngắn gọn: “Đây là Cố Phong.”