Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 756

Diệp Ninh vẫn còn nhận ra nhân viên công tác, sốt ruột gọi: “Đây là tên dê xồm, mau bắt tên này lại đi!”

Cố Phong: “...”

Nhân viên công tác hoảng sợ, ánh mắt lập tức tràn ngập đề phòng.

“Tôi là... bạn của em ấy, chỉ là muốn đưa em ấy về phòng thôi, em ấy uống say rồi.” Cố Phong nghiêm túc giải thích, không muốn tạo thành sự hiểu lầm không cần thiết gì.

Nhân viên công tác vô cùng cẩn thận, cũng không bởi vì Cố Phong nói như thế mà lập tức tin ngay, ngược lại đi xác nhận lại với Diệp Ninh: “Đồng chí, cô nhìn lại xem, rốt cuộc thì cô có quen anh này không?”

TBC

Diệp Ninh mơ mơ màng màng ngẩng đầu, muốn phân biệt rõ thân phận của người bên cạnh, nhưng mà cho dù cô có cố thế nào thì cũng không thể nhìn rõ được.

Cố Phong cảm nhận được trạng thái của cô càng ngày càng kém, biết không thể lại tiếp tục kéo dài nữa.

“Tiểu Ninh, em nhìn anh đi, anh là Cố Phong nè.”

“Cố Phong?”

Diệp Ninh có phản ứng với tên của anh.

Cố Phong vội vàng lặp lại lần nữa: “Đúng vậy, anh là Cố Phong.”

Diệp Ninh híp mắt nhìn chằm chằm vào anh, hình như đúng là thế thật

“Đồng chí, anh ấy là bạn của cô sao?” Nhân viên công tác thấy hình như cô đã tỉnh táo lại một chút, vội vàng xác nhận.

“Bạn?” Diệp Ninh nỉ non, sau đó gật đầu nói: “Đúng vậy, là... chồng trước của tôi.”

Câu “đúng vậy” ở phía trước còn có thể làm người ta nghe rõ, nhưng mà mấy chữ phía sau thì lại ậm ừ không phân biệt được.

Cố Phong dùng tiếng ho khan để che giấu: “Hiện tại tôi đã có thể đưa em ấy về phòng chưa?”

“Chúng tôi cũng chỉ là vì bảo đảm an toàn mà thôi, nếu xác nhận hai người là người quen của nhau, vậy đương nhiên không có vấn đề gì rồi.” Nhân viên công tác giải thích, cũng không cản lại nữa.

Cố Phong cũng đã xử lý thủ tục thuê phòng, tin tức về thân phận đều rất rõ ràng.

Cố Phong vốn dĩ định đỡ Diệp Ninh về, nhưng mà không ngờ rằng Diệp Ninh không đi nổi bước nào nữa. Anh cũng không do dự, trực tiếp ôm ngang cô lên, đi về phía phòng của cô.

Quay về phòng, Cố Phong thấy cô cũng không chưa ngủ, lập tức rót nước đưa đến bên miệng của cô.

 

“Em uống nước đi.”

Diệp Ninh nằm rạp trên giường không nhúc nhích, híp mắt nhìn anh.

“Anh, là Cố Phong thật à?”

Cố Phong có chút bất đắc dĩ, sao cô lại say mèm thế này?

“Anh là Cố Phong thật mà. Nào, ngoan, uống miếng nước.”

Cô không chịu uống, vậy anh chỉ có thể đút cho cô uống.

Diệp Ninh vươn ngón tay chọt chọt vào mặt anh, đè xuống một lỗ nhỏ trên mặt anh.

Thật sự sờ được nè?!

“Sao anh lại ở chỗ nào?”

Cố Phong hơi sửng sốt, cô tỉnh táo lại rồi hả?

“Anh nghỉ phép, hôm nay mới đến.”

Diệp Ninh chớp mắt, tò mò hỏi: “Anh đến đây làm gì thế? Chấp hành nhiệm vụ hả?”

Cố Phong dở khóc dở cười, thì ra cô vẫn còn say.

“Không phải đi chấp hành nhiệm vụ, anh đi nghỉ phép.”

“Ồ, thì ra là nghỉ phép.” Diệp Ninh ngoan ngoãn lặp lại những lời anh nói, đột nhiên lại lộ ra vẻ mặt đau đớn: “Khó chịu quá đi.”

Cô vừa nỉ non vừa rụt người lại giống như một con tôm.

Cố Phong căng thẳng hỏi: “Khó chịu ở chỗ nào?”

Diệp Ninh ôm đầu rên rỉ: “Đầu, đầu đau quá...”

Cố Phong dùng tốc độ nhanh nhất buông ly nước xuống, giơ bàn tay to nâng đầu cô lên, xoa bóp cho cô.

“Để anh xoa bóp cho em, làm thế có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.”

 
Bình Luận (0)
Comment