Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 790

Không đợi Diệp Ninh phản ứng lại, Cố Phong cũng đã buông cô ra.

Cố Phong nhận lấy máy ảnh, cảm ơn cô gái kia.

“Anh và bạn gái của anh có tình cảm tốt thật đó.” Cô gái kia có chút hâm mộ nhìn về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh đang định giải thích, nhung lại bị Cố Phong giành trước.

“Hiện tại cô ấy còn chưa phải bạn gái của tôi, nhưng mà tôi đang theo đuổi cô ấy, hi vọng một ngày nào đó cô ấy có thể chấp nhận tôi.”

Cô gái kia lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Hai người rất xứng đôi.”

“Cảm ơn. Tôi cũng cảm thấy như thế.” Cố Phong cố ý nhìn về phía Diệp Ninh, mãi đến khi cô gái kia biết điều tự rời đi.

Diệp Ninh hoàn toàn cạn lời với Cố Phong.

Hình như là bắt đầu từ lúc anh tuyên bố muốn theo đuổi cô thì anh đã trở nên khác hẳn với quá khứ.

Anh của quá khứ chắc chắn sẽ không thể nói ra những lời như thế này.

Cố Phong tiếng tục lớn tiếng “lầm bầm lầu bầu” nói: “Quả nhiên ánh mắt của quần chúng đều sáng như tuyết.”

Diệp Ninh đã không còn lời gì để nói về độ mặt dày của anh.

“Tiếp theo chúng ta đi đâu đây?”

Cố Phong mở bản đồ ra, mười mấy giây sau lại xác định mục đích kế tiếp.

“Đi hướng đông.”

Diệp Ninh quay đầu đi ngay, hoàn toàn không có ý định chờ anh.

Đáy mắt của Cố Phong tràn ngập ý cười, cho nên cô đang xấu hổ đúng không?

Anh sải đôi chân dài, đi nhanh vài bước đuổi theo.

“Kinh thành phồn hoa thật đó, nếu sau này có cơ hội thì có thể dẫn cha mẹ đến đây chơi.”

Lời đề nghị này của Cố Phong lại nói trúng suy nghĩ của Diệp Ninh.

Đối với mấy người nhà từ trước đến nay đều chưa từng đi xa nhà thì kinh thành là nơi mà cả đời này bọn họ đều hướng đến.

“Có thể lên kế hoạch chuyện này.”

 

Trước kia là bởi vì không có năng lực, cũng không có tiền. Hiện tại cô đã có hết tất cả, lại chỉ thiếu mỗi thời gian.

Nhưng thời gian thì cố sắp xếp một chút, vẫn sẽ có thôi.

“Tiểu Ninh, sau này em định phát triển theo hướng biên kịch sao?” Cố Phong đã biết được công việc nơi này của cô, cũng nghe những người khác kể lại kịch bản do Diệp Ninh viết ra xuất sắc đến cỡ nào, càng biết rõ đến nơi này phát triển sẽ tốt hơn ở đoàn văn công bao nhiêu.

“Tôi đúng là có ý định như thế. Tôi luôn nghĩ nếu đã tồn tại trên đời thì cũng nên để lại một vài thứ gì đó. Tôi sẽ cố gắng đi đến giới hạn cao nhất của mình, nhìn xem nơi đó rốt cuộc có phong cảnh như thế này.”

Cố Phong chấn động trước những lời nói của cô, dừng chân lại, cuối cùng tất cả cảm xúc đều biến thành bốn chữ vô cùng đơn giản.

“Anh ủng hộ em.”

“Anh... Không hỏi xem sao tự nhiên tôi lại biết viết kịch bản sao?”

Một người thông minh như Cố Phong, sao có thể dễ dàng tin tưởng những lời giải thích qua loa mà cô đã nói ra hồi lúc trước được chứ.

Nhưng anh vẫn không hề hỏi gì cả.

Chuyện này làm Diệp Ninh rất khó hiểu.

Cố Phong lắc đầu: “Không cần hỏi.”

TBC

Diệp Ninh lại càng khó hiểu: “Vì sao chứ?”

“Bởi vì cho dù em làm cái gì, thay đổi cái gì, nhưng ở trong mắt anh, em chính là em, như thế là đủ rồi.” Giọng nói của Cố Phong dịu dàng lại kiên định.

Anh đã bỏ lỡ một lần, chắc chắn sẽ không sai lầm thêm lần thứ hai.

Nếu đến cả việc tin tưởng cô mà anh cũng không làm được, vậy anh cũng không xứng thích cô.

Diệp Ninh ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm vào anh không chớp mắt.

Cô thật sự không ngờ Cố Phong sẽ trả lời cô như thế.

Một nơi nào đó trong lòng chợt ấm áp, thì ra đây chính là cảm giác được người ta tin tưởng vô điều kiện.

Thật ra cô đã sớm biết Cố Phong là một người rất tốt, nếu không thì cô cũng sẽ không hoàn toàn phối hợp với anh, chúng sống với anh, sau đó lại dựa theo mong muốn của anh mà ly hôn.

Đối với quốc gia, đối với gia đình, đối với mọi người, Cố Phong đều không có gì để bắt bẻ.

Cô đồng ý tiếp xúc với một người như thế, cho dù không làm vợ chồng thì cũng có thể làm bạn, cho nên cô mới không phản cảm trước sự tiếp cận và theo đuổi của anh.

Nhưng mà từ trước đến nay cô đều chưa từng nghĩ đến, được một người đàn ông như thế yêu sẽ có cảm giác như thế nào?

Nhưng mà hình như trong tích tắc này, cô thật sự đã cảm nhận được.

 
Bình Luận (0)
Comment