Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 798

Nhà nghỉ.

Diệp Ninh nghe bên ngoài vang lên tiếng bước chân, lập tức đi ra ngoài.

Mở cửa phòng ra, cô lại nhìn thấy Trương Quốc Trụ từ xưởng sản xuất điện ảnh quay về.

“Diệp Ninh, hôm nay tôi đã liên lạc với con bé Chu Giai Bội rồi, cô ấy cũng đồng ý đến đây thử một lần, chắc mấy ngày nữa sẽ đến kinh thành.” Trương Quốc Trụ cảm thấy cô nghe tin tức này sẽ cảm thấy vui vẻ.

Diệp Ninh lại không rảnh quan tâm đến Chu Giai Bội, nhìn ra ngoài hành lang, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Cố Phong đâu.

Lúc này Trương Quốc Trụ mới để ý thấy sắc mặt của cô không được tốt cho lắm, hiển nhiên cô cũng không phải cố ý đi ra ngoài gặp anh ta.

“Cô đang nhìn cái gì thế?”

“Không nhìn gì cả.” Diệp Ninh cũng không dám nói là Mục Văn Hạo đến, dù sao thì Trương Quốc Trụ hoàn toàn không biết rằng cô còn dính líu đến Mục Văn Hạo.

Trương Quốc Trụ nghe cô nói như thế thì lại càng nghi ngờ hơn: “Cố Phong đâu? Hôm nay hai người đi chơi thế nào?”

Dù sao thì đây cũng là một kỳ nghỉ hiếm có.

Diệp Ninh chỉ có thể tùy tiện tìm đại một cái cớ: “Cố Phong đi ra ngoài mua đồ, lát nữa sẽ về.”

Trương Quốc Trụ lập tức hiểu ra, thì ra người ta đang chờ Cố Phong về.

“Được rồi, nếu không còn có chuyện gì nữa thì tôi đi về phòng trước đây.”

Mệt mỏi suốt một ngày, anh ta cũng chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.

Diệp Ninh gật đầu, nhìn theo anh ta đi vào phòng.

TBC

Hành lang lại yên tĩnh lần nữa, nhưng trong lòng Diệp Ninh lại không thể nào yên tâm được.

Đêm hôm khuya khoắt.

Diệp Ninh đứng ở trước cửa nhà nghỉ, liên tục nhìn đồng hồ, đi tới đi lui.

Cố Phong vẫn còn chưa đi về, cô hoàn toàn không biết rốt cuộc hai người bọn họ đi nơi nào, đi làm chuyện gì.

Lại nghĩ đến sự gian xảo của Mục Văn Hạo, cô thật sự quá hối hận, tại sao lúc nãy cô không kéo Cố Phong cùng đi về chung luôn chứ.

 

Ngay lúc cô sắp mất kiên nhẫn, chuẩn bị đi ra ngoài tìm, bóng dáng của Cố Phong cuối cùng cũng xuất hiện trong màn đêm.

“Cố Phong.”

Diệp Ninh nhanh chóng chạy qua, thậm chí cô còn chưa đi đến trước mặt, đã ngửi được mùi rượu nồng nặc.

Cố Phong đi ngã trái ngã phải, trạng thái có vẻ rất không ổn.

Diệp Ninh lập tức đỡ anh: “Anh uống rượu hả?”

Hơn nữa trông có vẻ còn uống rất nhiều.

Cố Phong nghiêng đầu nhìn về phía cô, hình như là đang cố gắng tập trung tầm mắt. Nhưng mà giây tiếp theo đã đột nhiên đẩy cổ ra, sau đó chạy đến một góc hẻo lánh nôn thốc nôn tháo.

Diệp Ninh nhanh chóng chạy qua, vuốt lưng cho anh.

“Sao anh uống nhiều thế?”

Cô theo bản năng nhìn về phía Cố Phong đi đến, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Mục Văn Hạo.

Nhưng mà dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, ngoại trừ Mục Văn Hạo ra, Cố Phong cũng không có khả năng uống nhiều như thế với người thứ hai nào khác.

“Anh... Không sao hết.”

Cố Phong nôn xong, phất tay ra hiệu.

“Để tôi đỡ anh vào.”

Diệp Ninh vừa nói vừa đỡ lấy cánh tay của anh, dùng tốc độ nhanh nhất đi về phía nhà nghỉ.

Cũng may tuy rằng Cố Phong đang say, nhưng toàn bộ hành trình đều rất phối hợp.

Khi hai người đi vào nhà nghỉ, nhân viên lễ tân nhíu mày cũng lại đây giúp đỡ.

“Lại uống say sao?”

Dù sao thì mấy ngày trước Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ mới vừa nhậu say khướt về, hiện tại lại biến thành Cố Phong.

Diệp Ninh không thể nào giải thích, chỉ có thể cười xấu hổ.

 
Bình Luận (0)
Comment