Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 802

“Diệp Ninh gì chứ, nghe là biết ngay tên của một con ranh con, đừng có nói đây là tình nhân gì đó của cậu, cho nên cậu mới cố ý đi quan hệ đó nha?” Nghiêm Hân không cho Lý Tử Hằng bất cứ mặt mũi nào, dùng hành vi hạ thấp Diệp Ninh để phát tiết sự bất mãn của bản thân.

Lý Tử Hằng cạn lời, thậm chí cũng không dám đi nhìn xem hiện tại Diệp Ninh có phản ứng như thế nào.

“Nhà soạn nhạc Nghiêm suy nghĩ nhiều quá rồi, tôi và Diệp Ninh không có quan hệ gì hết. Diệp Ninh là người biểu diễn cuốn băng từ lần này của chúng tôi, tất cả các ca khúc cô ấy từng hát trước đây cũng đều là do chính cô ấy sáng tác.”

Nếu không phải Nghiêm Hân là nhà soạn nhạc số một số hai trong nước, anh ta cũng lười đi giải thích.

Hình như lúc này Nghiêm Hân mới phản ứng lại, ông ta nghe nói Lý Tử Hằng tự tiện thêm một ca khúc do người mới sáng tác vào băng từ, lập tức mất bình tĩnh, gọi điện thoại đến chất vấn.

Nhưng mà ông ta lại hoàn toàn không biết người soạn nhạc và người biểu diễn băng từ lại là cùng một người.

“Làm ăn bậy bạ!”

Ông ta đã có thể khẳng định cái cô Diệp Ninh này chắc chắn là người có quan hệ chống lưng, cho dù không có dính líu gì với Lý Tử Hằng thì bảo đảm cũng sẽ có mối quan hệ thân thiết với lãnh đạo nào đó của nhà xuất bản.

TBC

“Xóa ca khúc của cô ta ra ngay!”

Đây không phải là giọng điệu thương lượng mà rõ ràng là đang ra lệnh.

Lý Tử Hằng nhíu mày, vẻ mặt cũng dần trở nên nghiêm túc: “Chuyện này chỉ e là không được, băng từ đã thu âm xong rồi.”

“Vậy xóa ca khúc của tôi đi, tôi sẽ không xuất hiện chung với loại người có cấp bậc này!” Nghiêm Hân hùng hổ.

Lý Tử Hằng ngược lại trở nên bình tỉnh: “Chuyện này chỉ e là cũng không được. Ông đã bán bản quyền ca khúc cho nhà xuất bản, xét về mặt lý thuyết thì hiện tại ca khúc này đã thuộc về nhà xuất bản. Chúng tôi có quyền quyết định nó sẽ được sử dụng như thế nào.”

“Lý Tử Hằng, cậu đang cố ý muốn chống đối với tôi đúng không” Nghiêm Hân quát to.

Cho dù là cách điện thoại thì người khác cũng có thể cảm nhận được cảm xúc tức giận của ông ta.

Lý Tử Hằng lại không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục chậm rãi nhắc nhở ông ta.

“Nhà soạn nhạc Nghiêm, nếu ông kiên quyết muốn làm thế thì cũng chỉ có một cách duy nhất chính là vi phạm hợp đồng. Nhưng mà nếu ông muốn vi phạm hợp đồng để lấy ca khúc về thì cần phải trả tiền vi phạm hợp đồng, số tiền này cao gấp mấy lần tiền bản quyền ca khúc, vấn đề này ông phải suy nghĩ cho kỹ đó. Hơn nữa tôi cũng cam đoan với ông, ca khúc của Diệp Ninh chắc chắn sẽ không kéo thấp trình độ tổng thể của băng từ.

 

Anh ta nói xong những lời này, đầu dây bên kia im lặng trong một chốc.

Vài giây sau, Nghiêm Hân không nói thêm câu nào, trực tiếp cúp máy.

Lý Tử Hằng nghe tiếng “tút tút” phát ra từ trong ống nghe, hình như đã đoán trước sẽ có kết quả như thế này.

Anh ta lại nhìn về phía Diệp Ninh, hơi giật nhẹ khóe môi, có chút bất đắc dĩ nói: “Nhà soạn nhạc Nghiêm rất có tài, nhưng mà có đôi khi tầm nhìn lại quá hạn hẹp, luôn không muốn cho người mới có cơ hội.”

Diệp Ninh không nói gì nữa.

“Nhưng mà chờ băng từ phát hành rồi, ông ta sẽ lập tức biết được thực lực của cô.” Lý Tử Hằng không hề lo lắng chuyện của Nghiêm Hân, bởi vì anh ta cực kỳ có lòng tin về ca khúc mới của Diệp Ninh.

Diệp Ninh lẩm bẩm nói: “Chỉ sợ đến lúc đó ông ta sẽ càng bực bội hơn nữa.”

“Cô nói gì thế?” Lý Tử Hằng không nghe rõ lắm.

“Không có gì. Nếu bên này tạm thời không cần tôi, vậy tôi cũng có thể yên tâm đi về rồi.” Diệp Ninh thả lỏng tinh thần, hành trình đến kinh thành lần này cũng coi như là kết thúc.

Reng reng reng.

Điện thoại bàn lại vang lên, Lý Tử Hằng mất kiên nhẫn nhíu mày.

“Chắc lại là nhà soạn nhạc Nghiêm.”

Diệp Ninh chủ động đứng lên chào tạm biệt.

Lý Tử Hằng vừa nhìn theo Diệp Ninh rời đi, vừa cầm lấy ống nghe.

“Nhà soạn nhạc Nghiêm, lúc nãy tôi đã nói rất rõ... Văn Hạo, sao lại là cậu?”

Cảm xúc mất kiên nhẫn lúc trước đã bị thay thế bằng niềm vui bất ngờ.

Diệp Ninh đã sắp đi đến cửa dừng chân lại.

 
Bình Luận (0)
Comment