Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 804

Trương Quốc Trụ và Ngô Thu Á ngơ ngác nhìn nhau.

Nhất là Trương Quốc Trụ, anh ta lại càng khó hiểu hơn, cô không đi chung với Cố Phong, sao lại sẽ đến bên này “tham quan” chứ?

“Cố Phong đâu rồi? Cậu ấy không đến đây với cô hả?”

Nhắc đến Cố Phong, vẻ mặt của Diệp Ninh có chút không bình thường.

“Ngày mai chúng tôi phải đi về rồi, anh ấy ở lại nhà nghỉ sửa soạn hành lý. Đạo diễn Ngô, đạo diễn Trương, hai người không cần để ý đến tôi, cứ làm việc đi.”

Bọn họ thật sự còn có rất nhiều công việc phải giải quyết, nghe Diệp Ninh nói thế thì cũng không hỏi quá nhiều.

Diệp Ninh tìm đại một góc ngồi xuống, trông có vẻ rất rảnh rỗi nhàm chán.

Ngô Thu Á cảm thấy cô đang rất chán, chủ động nói với cô: “Các diễn viên đều đang tiến hành huấn luyện, nếu cô chán thì có thể đi qua đó xem bọn họ.”

“Được. Tôi biết rồi.” Diệp Ninh lạnh nhạt lên tiếng.

Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ nhanh chóng dời lực chú ý khỏi người cô, tập trung vào công việc.

Tiếp theo đó, nguyên một buổi sáng Diệp Ninh đều chỉ nhàn nhã ngồi ở đằng kia, thậm chí đến cả tư thế cũng không thay đổi quá nhiều.

Cho nên khi mấy người Ngô Thu Á xử lý xong công việc, chuẩn bị đến nhà ăn ăn cơm, nhìn thấy Diệp Ninh còn ngồi yên tại chỗ thì hoảng sợ.

TBC

“Sao cô còn ở đây nữa?” Trương Quốc Trụ nhíu mày, đã nhận ra điểm khác thường của cô.

Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh giải thích: “Tôi đang suy nghĩ một vài chuyện, đến giờ ăn cơm rồi hả? Vậy tôi đi chung với hai người.”

Trương Quốc Trụ và Ngô Thu Á đều lộ ra vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, cực kỳ khó hiểu trước những hành vi của cô ngày hôm nay.

“Cô không về nhà nghỉ hả?”

“Không về, dù sao ngày mai phải về rồi, hôm nay tôi ở lại đây xem có chỗ nào cần tôi giúp không.” Diệp Ninh tùy tiện tìm đại một cái cớ.

 

Hơn nữa cô nói như thế cũng không có vấn đề gì.

“Được rồi, đi ăn cơm, vừa lúc lại thảo luận một ít tình tiết trong kịch bản.

Ngô Thu Á đồng ý, ba người nhanh chóng đi đến nhà ăn.

Trên bàn cơm, ngoại trừ thảo luận kịch liệt về vấn đề kịch bản ra, Trương Quốc Trụ còn cố ý dặn dò sau khi Diệp Ninh về rồi, nếu có thời gian rảnh thì đến bộ phận diễn kịch đi dạo. Nếu có chuyện gì thì lập tức gọi điện thoại cho anh ta.

Tuy rằng trong khoảng thời gian này Trương Quốc Trụ đều sẽ quay chụp điện ảnh giúp Ngô Thu Á, nhưng anh ta cũng quan tâm theo dõi sát sao đến các công việc ở bộ phận diễn kịch.

Diệp Ninh đồng ý rất dứt khoát, bảo Trương Quốc Trụ cứ việc yên tâm.

Chờ cơm nước xong, Diệp Ninh đang chuẩn bị đi đến chỗ các diễn viên huấn luyện quan sát thì bóng dáng của Cố Phong lại xuất hiện ở xưởng sản xuất.

Trên mặt anh mang theo một chút vẻ sốt ruột, nhưng mà sau khi nhìn thấy Diệp Ninh thì toàn bộ đều biến mất sạch sẽ.

“Cố Phong, cậu cũng đến à.” Trương Quốc Trụ cười to chào hỏi.

Cố Phong sải bước cực nhanh đi về phía mấy người bọn họ, ánh mắt lại vẫn luôn nhìn về phía Diệp Ninh.

“Cậu đã sửa soạn hành lý xong hết chưa? Có chuyện gì cần tôi giúp không?” Trương Quốc Trụ chủ động quan tâm.

Cố Phong hơi sửng sốt, nhưng mà ngay sau đó lập tức phản ứng lại.

“Đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ còn thiếu vé xe ngày mai mà thôi.”

Hiện tại cũng không phải là lúc giao thông quá đông khách, cho nên ngày mai đi mua vé xe cũng kịp.

“Được, có cậu đi về chung với Diệp Ninh thì chúng tôi cũng có thể yên tâm rồi.”

Trương Quốc Trụ nói xong, Cố Phong và Diệp Ninh lại im lặng, bầu không khí vốn dĩ còn rất bình thường đột nhiên lại trở nên vô cùng xấu hổ, khó có thể diễn tả thành lời.

Ánh mắt đầy khó hiểu của Trương Quốc Trụ đảo tới đảo lui trên người bọn họ: “Khụ khụ, ừm, hai người nói chuyện trước đi ha, tôi và Á Thu còn có chuyện phải là,”

Anh ta tìm đại một cái cớ, ra hiệu cho Ngô Thu Á rời đi.

 
Bình Luận (0)
Comment