Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 830

“Sao cô lại chọc cô ấy chứ?” Diệp Ninh cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Trịnh Thư Vân bĩu môi: “Không phải chỉ có một mình tôi ghét cô ta thôi đâu. Hơn nữa bình thường cô ta còn rất bình thường, đội trưởng mới nói là có biểu diễn thì lập tức thành ra thế này, diễn cho ai xem đó.”

Diệp Ninh biết Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu đều ghét đối phương, có giảng hòa cũng không được.

Không bao lâu sau đã đến buổi chiều, mười lăm phút trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, tất cả mọi người ở dưới hậu trường chuẩn bị lại lần cuối.

Diệp Ninh đương nhiên cũng ngoại lệ.

Trịnh Thư Vân đã trang điểm xong thỉnh thoảng lại nhìn tới nhìn lui giữa đám đông, mãi đến khi Ngô Hàm Nhu hờ hững xuất hiện.

Cô ta vẫn có dáng vẻ giống hệt như lúc sáng, vừa đi vào đã chạy thẳng đến chỗ của Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, tôi khó chịu, cô có thể đưa tôi đến phòng y tế không?”

Diệp Ninh hơi sửng sốt, phản ứng đầu tiên chính là quan sát sắc mặt của cô ta, sau đó đứng lên hỏi: “Khó chịu chỗ nào?”

Ánh mắt của Ngô Hàm Nhu khi nhìn về phía cô có hơi sâu thẳm nói: “Đau ngực, khó thở, chóng mặt.”

Giống như là đang chứng minh lời mình nói, cô ta còn ôm chặt ngực.

Diệp Ninh vừa định đồng ý thì Trịnh Thư Vân lập tức nói: “Nếu cô thật sự khó chịu thì tự đi đến phòng y tế đi, sắp sửa biểu diễn đến nơi rồi, nếu Diệp Ninh đi qua đó cùng cô, chắc chắn sẽ không kịp lên sân khấu.”

Sắc mặt Ngô Hàm Nhu hơi thay đổi, ánh mắt khi nhìn về phía Trịnh Thư Vân tràn ngập bực bội.

Nhưng mà Trịnh Thư Vân nói thế cũng có lý, lúc này có thành viên bên đội ca hát chủ động đứng lên nói.

“Hay là để tôi đưa cô đi cho, hợp xuống là tiết mục cuối, cho dù thiếu mất một người cũng không ảnh hưởng gì.”

Nhưng tất cả mọi người lại không ngờ rằng Ngô Hàm Nhu lại bực bội nói: “Không cần, tôi chỉ muốn Diệp Ninh!”

Cô gái mới lên tiếng lúc nãy lập tức lộ ra vẻ mặt xấu hổ, cô ấy có ý tốt vậy mà lại bị từ chối.

Nhưng mà những lời này do Ngô Hàm Nhu nói ra, mọi người cũng không cảm thấy khác thường gì cả, bởi vì tất cả mọi người đều biết, trong cái đoàn văn công này, Ngô Hàm Nhu để ý đến Diệp Ninh nhất.

Diệp Ninh tò mò nhìn cô ta.

 

Trịnh Thư Vân túm chặt lấy cô ta, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô đừng có đồng ý.

Đến cả Trịnh Thư Vân cũng đã nhận ra Ngô Hàm Nhu có vấn đề, Diệp Ninh đương nhiên cũng không ngoại lệ.

TBC

Chỉ còn mười phút nữa là đến giờ biểu diễn, Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa từ trên sân khấu quay về chuẩn bị, lập tức phát hiện bầu không khí không bình thường này.

Không đợi hai người hỏi, đã có người không nhịn được nói ra.

“Ngô Hàm Nhu nói cô ta khó chịu, cứ nằng nặc đòi Diệp Ninh phải đưa cô ta đến phòng y tế.”

Chuyện đầu tiên hai đội trưởng để ý đến chính là vấn đề sức khỏe, đồng loạt nhìn về phía Ngô Hàm Nhu.

Ngô Hàm Nhu lạnh lùng lặp lại lần nữa: “Để Diệp Ninh đưa tôi đến phòng y tế.”

“Sắp sửa phải biểu diễn rồi, để tôi đưa cô đi qua đó.” Từ Minh Vũ cảm thấy anh ta là đội trưởng, có lẽ Ngô Hàm Nhu sẽ không từ chối.

Nhưng anh ta đã đánh giá thấp sự cố chấp và kiêu căng của Ngô Hàm Nhu: “Mấy người nghe không hiểu lời tôi nói đúng không?”

Cô ta điên rồi à?

Đến cả đội trưởng mà cũng dám mắng sao?!

Đây là suy nghĩ trong lòng của tất cả mọi người.

Hậu trưởng lặng ngắt như tờ, bầu không khí cũng đọng lại.

“Để tôi đưa cô ấy đến phòng y tế vậy.”

Giọng nói bình tĩnh của Diệp Ninh vang lên.

Ngô Hàm Nhu kiên quyết muốn làm thế, chắc chắn là có nguyên nhân.

Còn chuyện rốt cuộc nguyên nhân là gì thì cô phải đi qua đó rồi mới biết được.

Từ Minh Vũ suy nghĩ một chút, tuy rằng biểu diễn rất quan trọng, nhưng lỡ như tình hình của Ngô Hàm Nhu thật sự nghiêm trọng thì cũng không thể chậm trễ được.

“Được rồi, vậy tôi sắp xếp tiết mục biểu diễn khác vậy.”

Hiện tại anh ta cũng chỉ có thể đổi thành ca khúc không cần dương cầm diễn tấu thôi.

 
Bình Luận (0)
Comment