Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 833

Diệp Ninh không ngờ rằng cô sẽ gặp được Giang Húc Đông ở chỗ này, càng không ngờ là Giang Húc Đông đã có thể đứng lên.

Giang Húc Đông đã đứng lên được còn cao lớn, cường tráng hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.

Khí thế toát ra trên người anh ấy cũng mạnh hơn lúc anh ấy ngồi trên xe lăn không biết bao nhiêu lần.

Thì ra đây mới là dáng vẻ thật sự của anh.

Giang Húc Đông nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh không chớp mắt, so với sự bất ngờ mà anh ấy mang đến cho Diệp Ninh thì sự kinh diễm mà Diệp Ninh dành cho anh ấy lại càng không thể nào dùng ngôn ngữ để miêu tả được.

Cô gái ở đối diện có dáng người nhỏ xinh cao gầy, gương mặt nhỏ chừng bàn tay, ngũ quan rõ ràng, làn da trắng nõn, đến cả lông tơ nhỏ nhất cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Chỉ có đôi mắt vừa sâu vừa sáng kia là chưa bao giờ thay đổi.

Cảm giác này làm Giang Húc Đông cảm thấy vừa xa lạ lại quen thuộc.

TBC

Từ trước đến nay anh ấy chưa bao giờ nghĩ đến, Diệp Ninh giảm cân thành công sẽ xinh đẹp như thế.

“Diệp Ninh, là cô thật à?”

Rõ ràng anh ấy là một người cho dù gặp chuyện gì cũng sẽ không sợ hãi, nhưng giờ phút này trong giọng nói lại mang theo chút run rẩy nhẹ.

Diệp Ninh cười, đến cả ánh mắt trời cũng không tươi đẹp bằng nụ cười của cô.

“Là tôi đây. Anh Giang, sao anh lại không nhận ra tôi rồi.”

Cô thay đổi rất lớn, hơn nữa lại chưa tiếp xúc quá nhiều với Giang Húc Đông, cho nên thật ra anh ấy nhận không ra cô, cô cũng cảm thấy rất bình thường.

Giang Húc Đông đã không thể dời mắt đi được nữa: “Tôi...”

Anh ấy vẫn có chút xấu hổ không muốn thừa nhận.

Diệp Ninh nhận ra anh ấy đang xấu hổ, lập tức dời đề tài về phía anh ấy: “Anh Giang, chân của anh đã chữa khỏi rồi sao?”

Giang Húc Đông cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô, theo bản năng thẳng sống lưng.

“Ừ, đã chữa khỏi rồi.”

“Thật là tốt quá rồi!”

 

Diệp Ninh thật sự vui vẻ và kích động từ tận đáy lòng.

Tuy rằng cô và Giang Húc Đông chỉ mới tiếp xúc với nhau vài lần, nhưng lại có cảm giác rất thân với anh ấy, hoàn toàn xem anh ấy là bạn của mình.

Giang Húc Đông thấy cô cười đến mi mắt cong cong, chút hảo cảm bị đè nén trong lòng từ lâu lập tức lên men.

Anh ấy đã từng ảo tưởng khung cảnh này vô số lần.

Thì ra cảm giác này còn tốt đẹp hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

“Cô cũng thay đổi rất nhiều!”

Hiện tại Diệp Ninh không chỉ xinh đẹp mà còn tự tin, sáng sủa, có được hào quang chói mắt.

“Tôi chỉ là giảm cân thành công mà thôi, không thể so với anh được.” Diệp Ninh có thể cảm nhận được chắc chắn Giang Húc Đông đã phải trải qua rất nhiều thứ mới có thể thật sự đứng lên lại lần nữa như bây giờ.

Giang Húc Đông nhìn cô, ánh mắt dịu dàng như muốn nhỏ nước.

“Anh Giang, sao anh lại đến đoàn văn công? Lúc nãy anh hỏi thăm phòng y tế, là cảm thấy khó chịu sao?” Diệp Ninh hoàn hồn lại từ cơn vui sướng, quan tâm hỏi.

Giang Húc Đông cười nói: “Tôi không có chuyện gì cả, hiện tại cô có rảnh không? Chúng ta tìm chỗ nào đó ngồi xuống nói chuyện một chút được không?”

Hôm nay anh ấy đến đây là vì muốn gặp cô, nhưng mà lại không nhìn thấy cô trên sân khấu.

Anh ấy hỏi thăm phòng ý tế ở đâu cũng là vì hỏi Từ Minh Vũ, biết Diệp Ninh cùng đồng nghiệp đến phòng y tế, cho nên mới muốn đi qua đó.

Đương nhiên anh ấy sẽ không nói những chuyện này cho Diệp Ninh biết.

Diệp Ninh nhìn thoáng qua hướng hội trường biểu diễn, hiếm khi cô gặp được Giang Húc Đông, cô quyết định tạm gác ý định lúc nãy lại.

“Không bận gì cả, đợi tôi đi thông báo với đội trưởng trước đã.”

“Được, tôi đi cùng cô.”

Giang Húc Đông đuổi kịp bước chân của cô.

Diệp Ninh nhanh chóng tìm được Từ Minh Vũ xin nghỉ.

Từ Minh Vũ đồng ý ngay, nhìn hai người rời đi, cũng lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

 
Bình Luận (0)
Comment