Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 849

Trịnh Thư Vân cũng không trả lời câu hỏi của Giang Húc Đông, mà là vô cùng khẳng định nói: “Anh và Diệp Ninh không hợp đâu, bỏ cuộc đi.”

Gương mặt Giang Húc Đông lập tức trở nên càng lạnh nhạt hơn.

“Tôi biết anh chắc chắn không thích nghe lời tôi nói, nhưng mà tôi là bạn thân của Diệp Ninh, tôi hiểu cô ấy, anh và cô ấy không có tương lai đâu.” Trịnh Thư Vân rất nghiêm túc.

Cô ấy cũng không phải muốn nhúng tay vào chuyện tình cảm của Diệp Ninh, chỉ là muốn nhắc nhở Giang Húc Đông đừng lãng phí tình cảm.

Giang Húc Đông có thể cảm nhận được Trịnh Thư Vân không có ác ý, nếu không thì tuyệt đối sẽ không cho cô ấy có cơ hội nói ra câu nói thứ hai.

“Có một số việc nếu không đi thử thì làm sao biết có được hay không chứ?”

Trịnh Thư Vân không đồng ý lắc đầu: “Nếu biết rõ không có khả năng mà vẫn cứ chấp nhất, sẽ chỉ làm mình bị thương mà thôi.”

Cô ấy giống như nghĩ đến tình huống của mình, dưới đáy mắt chợt lóe ra một chút mất mát.

“Cho dù bị thương thì cũng tốt hơn sẽ hối hận cả đời rất nhiều.” Thái độ của Giang Húc Đông vô cùng kiên quyết.

Trịnh Thư Vân ngơ ngẩn, những lời này đập mạnh vào trái tim của cô ấy.

“Biết rõ là thiêu thân lao đầu vào lửa nhưng vẫn phải tiếp tục sao?”

Trong giọng nói của cô ấy mang theo chút run rẩy, đã từ nhắc nhở Giang Húc Đông, thành thuyết phục chính mình.

Giang Húc Đông trả lời vô cùng dứt khoát: “Tôi sẽ làm thế.”

Ánh mắt Trịnh Thư Vân d.a.o động kịch liệt, lồng giam luôn bị đè nén dưới đáy lòng dường như đã phát ra tiếng vỡ vụn.

Giang Húc Đông xuyên thấu qua gương mặt có phần tái nhợt của cô ấy, nhận ra cảm xúc của người đối diện.

“Cố gắng hay từ bỏ đều phụ thuộc vào tình cảm mà cô dành cho đối phương. Nếu cô cảm thấy đối phương xứng đáng làm cô phấn đấu quên mình, vậy không cần phải sợ hãi. Nhưng nếu cô sợ hãi, lùi bước, chứng tỏ tình cảm của cô đối với anh ta không có sâu nặng như cô đã tưởng tượng, cho nên tốt nhất là nên bỏ cuộc.”

Trịnh Thư Vân dùng tay che ngực, mắt đều đỏ lên: “Là... như thế sao? Nếu người đó rất xấu xa thì sao?”

 

Giang Húc Đông đương nhiên không biết xấu xa mà cô ấy nói là đang chỉ phương diện nào: “Vậy cô phải tự hỏi bản thân, cô có thể tiếp thu được sự xấu xa của anh ta không?”

Trịnh Thư Vân đắm chìm vào trong suy nghĩ, không thể phủ nhận những lời Giang Húc Đông nói, từng câu từng chữ đều tác động rất lớn đối với cô ấy, cô ấy khó khăn lắm mới buông bỏ tình cảm với Mục Văn Hạo, hiện tại nó lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch lần nữa.

Lúc này có người đi ngang qua bọn họ, cuối cùng cũng làm Trịnh Thư Vân đang đắm chìm trong cảm xúc hoàn hồn lại.

Lúc này cô ấy mới ý thức được cô ấy đã nói phải lời không nên nói, chột dạ không dám đối diện với Giang Húc Đông.

“Không phải chúng ta đang nói chuyện giữa anh và Diệp Ninh sao, sao lại dời đề tài đến tôi rồi. Tôi không có phiền não gì về phương diện tình cảm cả.”

Cô ấy mạnh miệng phủ nhận.

Giang Húc Đông nhìn dáng vẻ lúng túng xấu hổ của cô ấy, chủ động kết thúc đề tài này.

“Cô cũng đã biết tình cảm của Diệp Ninh đối với tôi, nhưng xin cô đừng nói cho Diệp Ninh, cho tôi một cơ hội có thể công bằng theo đuổi cô ấy.”

Anh ấy vô cùng chân thành thỉnh cầu Trịnh Thư Vân.

Bởi vì anh ấy không biết sau khi Diệp Ninh biết sự thật rồi thì cô còn có thể coi anh ấy như bạn thân nữa hay không, có phân rõ giới hạn với anh ấy hay không.

Trong lòng Trịnh Thư Vân có chút do dự, dù sao thì cô ấy càng thiên hướng Cố Phong hơn.

Nhưng cô ấy cũng biết Giang Húc Đông là thật lòng với Diệp Ninh.

“Được rồi, tôi có thể giữa bí mật giúp anh, nhưng mà cũng đến thế mà thôi.

Giang Húc Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn. Đằng trước là nhà của cô, tôi đi trước.”

TBC

Trịnh Thư Vân không nói gì nữa, nhìn Giang Húc Đông, lại nghĩ đến Cố Phong.

Hai người bọn họ đều là hai người đàn ông vô cùng ưu tú, nếu cô ấy là Diệp Ninh, chỉ sợ cũng sẽ không biết nên lựa chọn như thế nào.

Nhưng mà may là cô ấy không phải Diệp Ninh, cũng sẽ không có phiền não này.

Mà chuyện cô ấy cần làm chính là suy nghĩ kỹ lại những lời Giang Húc Đông vừa mới nói, cô cũng nên có trách nhiệm với tình cảm của mình.

 
Bình Luận (0)
Comment