Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 852

Thấy Mao Tuyết Nam nhào vào trong lòng, anh ta cũng không hề do dự chút nào, bình tĩnh hưởng thụ, cho phép Mao Tuyết Nam trêu ghẹo mình.

Mà lúc này Mộng Kiều Nhụy đã đứng ở ngoài cửa, thông qua kẹt cửa nhìn thấy cảnh này, cô ta nghiến chặt răng lại.

Cô ta cảm giác rất đúng, cái con nhỏ Mao Tuyết Nam này không phải là loại phụ nữ tốt lành gì.

Từ sau khi tham gia thương hội xong, Mục Văn Hạo không còn chạm vào người cô ta nữa, hơn nữa hình như cũng không đi tìm phụ nữ khác. Hiện tại Mao Tuyết Nam lại chủ động đi quyến rũ, tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, không cần nói cũng biết.

Mộng Kiều Nhụy biết cô ta không thể nào ngăn cản được, chỉ có thể không cam lòng mà đóng chặt cửa phòng lại.

Trên sofa, hai người đã bắt đầu quấn lấy nhau, Mao Tuyết Nam hoàn toàn nắm quyền chủ đạo.

Mục Văn Hạo thì lại lộ ra vẻ hưởng thụ.

Đối với anh ta mà nói, phụ nữ giống như một món đồ chơi, càng mới mẻ càng thú vị.

Huống chi còn là cái kiểu đối phương hoàn toàn chủ động, anh ta đương nhiên là sẽ không từ chối.

Mao Tuyết Nam cũng rất đắc ý, quả nhiên không có bất cứ người đàn ông nào có thể kháng cự lại sức quyến rũ của cô ta.

TBC

Cô ta nóng bỏng hôn môi Mục Văn Hạo, ngay lúc chuẩn bị tiếp tục tiến thêm một bước, Mục Văn Hạo vốn dĩ đang nhắm mắt đột nhiên lại mở bừng mắt ra.

Cô ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đẩy mạnh rơi xuống ghế sofa.

Rầm.

Cô ta ngã xuống đất, quần áo xộc xệch.

Tuy rằng không đau, nhưng mà cô ta vẫn cứ đờ ra mười mấy giây không phản ứng lại.

Lúc này Mục Văn Hạo đã ngồi dậy, trên mặt làm gì còn có chút vẻ động tình nào chứ.

“Anh... Làm sao thế?” Hơi thở Mao Tuyết Nam không được ổn định, hoàn toàn không thèm để ý đến quần áo đã nửa cởi của mình.

Mục Văn Hạo không chút hoang mang đeo dây nịch vào lại, ánh mắt khi nhìn về phía cô ta có vẻ vô cùng âm u.

 

“Biến đi.”

Mao Tuyết Nam kinh ngạc trừng to mắt, nhìn người đàn ông giống như đột nhiên biến thành một người khác này.

Cô ta rõ ràng cảm giác được anh đang rất hưởng thụ, rõ ràng chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, tại sao lại đột nhiên thay đổi sắc mặt vậy?

“Tôi có chỗ nào làm không tốt sao?”

Tuy rằng cô ta hỏi như thế, nhưng trong lòng lại không cho rằng mình có vấn đề gì.

Có lẽ là người đàn ông này...

Cô ta nghi ngờ tò mò nhìn về phía Mục Văn Hạo nghiên cứu.

Ánh mắt lạnh nhạt của Mục Văn Hạo mang theo lệ khí làm người ta sợ hãi run sợ: “Cô cho rằng tôi là người như thế nào, tôi sẽ tùy tiện lên giường với người khác sao? Cô, còn chưa đủ tư cách!”

Lời anh ta nói giống như một cái tát đánh thẳng vào mặt của Mao Tuyết Nam, xé rách tôn nghiêm của cô ta, làm cô ta giận dữ.

Cô ta vừa định nổi giận, nhưng khi nhìn thấy gương mặt khủng bố của Mục Văn Hạo, tiếng mắng đã đến bên miệng lại bị cô ta nuốt ngược vào trong.

Cô ta cực lực đè nén cảm xúc xuống, nhặt mớ quần áo quăng lung tung dưới đất lên, lạnh lùng nói: “Sau này anh cũng không có cơ hội này nữa.”

Cuối cùng cũng tìm lại một chút mặt mũi cho bản thân, nói xong lập tức nghênh ngang rời đi.

Một lúc sau, văn phòng hoàn toàn yên lặng lại.

Mục Văn Hạo giơ tay xoa bóp giữa mày, mặt mày vô cùng tối tăm.

Đến cả chính anh ta cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao thế nào, lúc nãy khi Mao Tuyết Nam muốn chạm vào người anh, trong đầu anh lập tức hiện ra gương mặt của Diệp Ninh.

Sau đó cơ thể cũng đã tự phản ứng, trực tiếp đẩy Mao Tuyết Nam ra.

Cũng vào khoảnh khắc đó, anh ta đã không còn bất cứ hứng thú gì với Mao Tuyết Nam, thậm chí còn cảm thấy cực kỳ chán ghét.

Từ trước đến nay chưa bao giờ xuất hiện tình trạng này, anh cũng không thể nào giải thích được.

 
Bình Luận (0)
Comment