Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 857

Rạp chiếu phim.

Giang Húc Đông đương nhiên muốn ngồi cạnh Diệp Ninh.

TBC

Nhưng mà lúc giành ghế thì Diệp Ninh trực tiếp kéo Trịnh Thư Vân vào chính giữa bọn họ.

Trịnh Thư Vân cho rằng Diệp Ninh đang cố ý muốn giữ khoảng cách với Giang Húc Đông, cho nên đầu tiên là cho Giang Húc Đông một ánh mắt xin lỗi, sau đó lập tức ngồi xuống.

Xem đi, những gì cô ấy nhắc nhở Giang Húc Đông là hoàn toàn chính xác, Diệp Ninh hoàn toàn không có bất cứ suy nghĩ với anh ấy cả.

Giang Húc Đông lại hiểu ý đồ của Diệp Ninh, cảm thấy hiểu lầm này thật sự quá lớn. Nhưng mà cố tình hiện tại lại không phải cơ hội thích hợp để giải thích, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi xuống.

Ngô Hàm Nhu thì khá hài lòng với cách sắp xếp vị trí ngồi này, đương nhiên mà ngồi xuống bên còn lại của Giang Húc Đông.

Điện ảnh bắt đầu, ánh sáng cũng tối sầm xuống.

Diệp Ninh phát hiện hình như khoảng cách giữa các ghế dựa đã rộng rãi hơn lúc trước rất nhiều.

Đây chắc chắn không phải là vì cô đã gầy đi, mà nó thật sự rộng thật.

Nghĩ đến lần trước khi đi xem điện ảnh, lúc đó thì cô vẫn còn khá mập đi chung với Cố Phong, còn phải lúng túng gấp chân lại mới có thể nhét vừa, cảm giác giống như chuyện đó còn chưa trải qua được bao lâu.

Một lúc sau, cô lại tập trung nhìn về phía điện ảnh.

Dù sao thì sau này cô cũng muốn tiếp tục làm biên kịch, cho nên hiện tại khi xem điện ảnh sẽ cố ý để ý đến rất nhiều thứ, xem cực kỳ nghiêm túc.

Trịnh Thư Vân cũng hứng thú bừng bừng nhìn điện ảnh, nhưng mà bên cạnh thỉnh thoảng lại có ánh mắt chăm chú nhìn sang, thật sự ảnh hưởng rất lớn đến cảm xúc của cô ấy.

Cô ấy biết Giang Húc Đông đang nhìn Diệp Ninh, nhưng cô ấy ngồi ở giữa hai người bọn họ, lúc Giang Húc Đông nhìn Diệp Ninh, ánh mắt vẫn sẽ lướt qua người cô ấy.

Sau vô số lần như thế, cuối cùng cô ấy cũng chịu không nổi nữa, hơi nghiêng người về phía Giang Húc Đông, dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói: “Anh Giang, tôi biết anh rất sốt ruột, nhưng anh có thể bớt bớt lại một chút không? Anh cứ nhìn chằm chằm Diệp Ninh như thế, Diệp Ninh là người rất thông minh, chắc chắn sẽ đoán được. Nói không chừng đến lúc đó cô ấy sẽ không thèm để ý đến anh nữa.”

 

Thật ra cô ấy nói thế cũng có phần muốn hù dọa anh ấy, nhưng nói thế xong hiệu quả chắc chắn sẽ rất tốt. Quả nhiên Giang Húc Đông đã ngồi nghiêm chỉnh lại, nhìn thẳng vào màn hình điện ảnh.

Trịnh Thư Vân thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khóe mắt cùng nhìn lướt qua Ngô Hàm Nhu.

Lúc này Ngô Hàm Nhu đang nhìn chằm chằm cô ấy với ánh mắt tràn ngập địch ý.

Trịnh Thư Vân loáng thoáng cảm nhận được hình như cô ấy đã phát hiện ra bí mật của Ngô Hàm Nhu rồi.

Điện ảnh chiếu hơn phân nửa, Giang Húc Đông không ngồi yên được nữa, âm thầm di chuyển đôi chân đã sưng to tê dại.

Anh ấy nhận ra Diệp Ninh rất thích bộ phim này, cho nên muốn cố chịu đựng đến cuối cùng.

Nhưng mà Ngô Hàm Nhu luôn để ý đến mỗi một hành động nhỏ của anh ấy, Ngô Hàm Nhu lập tức phát hiện ra sự khác thường của anh ấy ngay.

“Anh, có phải anh khó chịu không?”

Giang Húc Đông phủ định: “Anh không có gì.”

Ngô Hàm Nhu không tin là anh ấy không có việc gì, cũng biết anh ấy để ý cái gì nhất, lập tức nhìn về phía Diệp Ninh.

Giang Húc Đông đoán được cô ta muốn làm gì, trên mặt lộ ra chút sốt ruột.

“Được rồi, chúng ta đi ra ngoài dạo một chút.”

Lúc này Ngô Hàm Nhu mới chịu thôi.

Giang Húc Đông hạ giọng, nói với Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân ở kế bên là anh ấy muốn đi ra ngoài hoạt động một chút, hơn nữa bảo Diệp Ninh đừng lo lắng, có Ngô Hàm Nhu đi chung với anh ấy là được rồi.

Không đợi anh ấy nói xong, Ngô Hàm Nhu đã từ trên ghế đứng lên, đỡ lấy Giang Húc Đông.

Hai người từ lối đi tối om đi ra ngoài.

 
Bình Luận (0)
Comment