Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 859

Ra khỏi rạp chiếu phim, Trịnh Thư Vân vẫn còn chưa đã thèm, tiếp tục thảo luận cốt truyện với Diệp Ninh.

Toàn bộ hành trình Ngô Hàm Nhu đều đang chăm sóc cho Giang Húc Đông.

Diệp Ninh cũng đang để ý quan sát tình huống của Giang Húc Đông, một lúc sau mới chủ động hỏi: “Anh Giang, tiếp theo đây anh còn có kế hoạch gì nữa không?”

Anh ấy đã đi xem điện ảnh với bọn họ rồi, mà ngày hôm qua cô cũng đã hứa là sẽ đi dạo cùng anh ấy, cho nên hành trình tiếp theo đương nhiên sẽ dựa theo sự sắp xếp của anh ấy.

Đương nhiên nếu anh ấy muốn đi về thì cũng được.

Giang Húc Đông suy nghĩ một chút nói: “Thời tiết ngày hôm nay khá đẹp, nếu các cô có hứng thú, chúng ta có thể cùng nhau đến vùng ngoại ô ăn cơm dã ngoại.

Tính thời gian thì chờ đến khi bọn họ chạy đến ngoại ô, vừa lúc sẽ đến giờ ăn cơm.

“Được đó, tôi đồng ý.” Trịnh Thư Vân thích nhất chính là đi chơi với bạn bè, chỉ cần là đi ra ngoài chơi thì cô ấy không từ chối bất cứ lời mời nào cả.

Diệp Ninh nói: “Vậy chúng ta đi mua sắm một ít đồ ăn để ăn cơm dã ngoại đi, anh Giang cứ ở trong xe chờ, chúng tôi đi mua là được rồi.”

Giang Húc Đông nhìn cô, ậm ừ muốn nói lại thôi, thật ra anh ấy muốn đi cùng cô, nhưng mà dựa theo tình huống hiện tại của anh ấy, muốn đi dạo thì vẫn còn có một chút khó khăn.

Ngô Hàm Nhu nhìn thấy rõ toàn bộ sự rối rắm của anh ấy, vài giây sau mới nói với Diệp Ninh: “Để tôi và Trịnh Thư Vân mua sắm đồ ăn, cô ở lại đây với anh tôi đi.”

Trịnh Thư Vân nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Ngô Hàm Nhu, giống như cô ta không nên nói ra những lời này vậy.

Diệp Ninh vốn dĩ muốn để Trịnh Thư Vân ở lại, hơn nữa cô cũng đã nhận ra Ngô Hàm Nhu và Trịnh Thư Vân không quá hợp nhau, vì sao Ngô Hàm Nhu lại muốn đi mua sắm đồ ăn chung với Trịnh Thư Vân chứ?

Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh, thúc giục Trịnh Thư Vân: “Đi thôi.”

TBC

Không bao lâu sau, nơi này chỉ còn lại hai người Diệp Ninh và Giang Húc Đông.

“Anh Giang, chúng ta lên xe trước đi.”

Cô không phải Ngô Hàm Nhu, cho nên cũng không chủ động đi đỡ Giang Húc Đông.

Nhưng mà tài xế vừa nhìn thấy hai người bọn họ, lập tức xuống xe ngay.

 

“Diệp Ninh, nói chuyện với tôi một chút đi.” Giang Húc Đông ra hiệu cho Diệp Ninh lên xe, tài xế thì quyết định đứng ở bên ngoài.

Diệp Ninh hỏi: “Anh Giang, anh muốn nói chuyện gì thế?”

Trước khi mở miệng, Giang Húc Đông sắp xếp lại suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không chuẩn bị tỏ tình ngay lúc này.

Dù sao thì thời gian hai người bọn họ tiếp xúc với nhau thật sự quá ngắn.

“Tôi chỉ coi Trịnh Thư Vân như bạn bè bình thường mà thôi.”

Diệp Ninh ngẩn người, không ngờ anh ấy lại nói thẳng như thế.

Hơn nữa nghe giọng điệu của anh ấy, rõ ràng là biết cô đang có ý mai mối cho bọn họ.

Nếu là như thế, vậy cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa.

“Thư Vân là một cô gái rất tốt, chờ hai người quen thuộc nhau rồi...”

“Chờ quen thuộc rồi, tôi và cô ấy cũng sẽ không có bất cứ khả năng nào. Bởi vì thật ra tôi đã thích một người khác rồi.”

Nói đến đây, ánh mắt Giang Húc Đông sáng ngời nhìn về phía cô.

Diệp Ninh hoàn toàn không hề nghĩ đến chuyện này, kinh ngạc hỏi: “Không phải lần trước anh còn nói là hi vọng tôi giới thiệu bạn cho anh làm quen sao?”

Mặt Giang Húc Đông đầy vẻ bất đắc dĩ.

Diệp Ninh ý thức được có lẽ cô đã hiểu lầm ý của người ta rồi, có lẽ anh ấy chỉ thuận miệng nói chơi, mà cô lại cho rằng anh ấy nói thật.

“Xin lỗi anh Giang, là do tôi không chịu xác định rõ.”

Tuy rằng cô rất hi vọng Giang Húc Đông và Trịnh Thư Vân có thể đến với nhau, nhưng nếu Giang Húc Đông đã thích cô gái khác rồi, vậy cô đã làm điều thừa rồi.

Giang Húc Đông không thể nào giải thích rõ ràng với cô được: “Không có gì, tôi biết cô cũng là có ý tốt thôi.”

Diệp Ninh thở dài, xem ra hi vọng tốt đẹp của cô phải vỡ toang rồi.

Bầu không khí trở nên có chút xấu hổ.

 
Bình Luận (0)
Comment