“Nếu công việc quá bận thì không cần để ý đến tôi quá nhiều.” Lúc Diệp Ninh nói ra những lời này, không khí xung quanh giống như cũng đọng lại.
Cố Phong nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt, không rõ cô nói thế là có ý gì.
Diệp Ninh mím môi, nếu đã mở lời, vậy dứt khoát nói hết trong một lần luôn cho rồi.
“Anh rất tốt, nhưng hiện tại tôi thật sự không muốn lãng phí thời gian vào chuyện tình cảm.”
Toàn bộ biểu tình trên mặt Cố Phong dần dần biến mất, môi mím chặt thành một đường thẳng tắp.
“Có phải anh làm sai chuyện gì làm em không vui không? Em có thể nói thẳng với anh, sau này anh sẽ chú ý hơn.”
Anh cố gắng đè cảm xúc trong lòng xuống, giữ được vẻ bình tĩnh.
Diệp Ninh lắc đầu: “Anh làm rất tốt, chỉ là tôi còn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý để đón nhận tình cảm của người khác.”
“Anh có thể chờ.” Thái độ của Cố Phong vô cùng kiên định.
Bảo anh bỏ cuộc, đó là chuyện không tưởng!
Diệp Ninh thật sự rất bất đắc dĩ: “Sao nh lại không chịu hiểu lời tôi nói chứ?”
“Là em không hiểu thì có. Em dám nói là em không có bất cứ tình cảm gì với anh sao?” Cuối cùng Cố Phong vẫn kích động, dùng giọng nói khàn khàn chất vấn ngược lại.
Anh có thể cảm nhận được, đã từng có rất nhiều lần cô cũng đã xiêu lòng.
Ngay cả lúc nãy cũng như thê.s
Diệp Ninh thở dài thườn thượt: “Đúng vậy, tôi có tình cảm với anh, nhưng tuyệt đối không phải giống như anh đã nghĩ.”
Cố Phong cảm giác trái tim của anh cũng phập phồng lên xuống theo cảm xúc của cô.
Diệp Ninh thả chậm tốc độ nói chuyện, suy nghĩ mỗi một câu một chữ mà cô sắp sửa nói ra.
“Tôi cho phép anh xuất hiện trong sinh hoạt của tôi, cho phép anh đến gần tôi. Tôi không phủ nhận tôi đối xử với anh khác với biệt với những người đàn ông khác. Nhưng tôi thật sự không thể phân rõ lắm rốt cuộc là bởi vì tôi thích anh cho nên mới cho phép anh làm những điều này. Hay là bởi vì chúng ta đã từng là vợ chồng, từng chung sống cùng nhau thật lâu, tôi đã quen với sự tồn tại của anh cho nên mới như thế.”
Ánh sáng trong đôi mắt đen láy của Cố Phong dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một màu đen kịt.
TBC
Cô không thể phân biệt rõ ràng được?!
Diệp Ninh vẫn còn tiếp tục nói: “Anh đã nói là bởi vì tôi cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta ngay từ lúc bắt đầu đã là sai lần, cho nên anh quyết định ly hôn, kết thúc đoạn sai lần này, sau đó lại bắt đầu lần nữa. Nhưng rốt cuộc thứ anh thích là con người của tôi, hay là vẻ ngoài hiện tại của tôi?”
“Đương nhiên là em rồi!” Cố Phong thậm chí không chờ cô nói xong đã kiên định đưa ra câu trả lời.
Diệp Ninh lại cười, nụ cười tràn ngập sự nghi ngờ.
“Vậy sao? Nhưng tôi lại không thể nào quên được trong những ngày tháng mà tôi chưa giảm cân anh đã đối xử lạnh nhạt, ghét bỏ tôi đến mức nào.”
“Anh...” hai chữ “không có” đã đến bên miệng Cố Phong.
Nhưng anh lại không có cách nào phủ nhận những lời này của Diệp Ninh, bởi vì lúc đó một hai tháng anh cũng không về nhà được một lần, đây mà không phải là chê ghét thì còn là gì chứ?
Cho dù thứ anh ghét không phải là vẻ ngoài của cô mà là những chuyện quá đáng mà cô đã từng làm.
“Không phải như em nghĩ đâu.”
Tại sao hai người bọn họ lại có hiểu lầm sâu đến thế chứ?!
Thật ra Diệp Ninh cũng không tức giận, cô chỉ đang trần thuật lại sự thật mà thôi.
Cô nói ra những lời này cũng không phải vì muốn làm Cố Phong khó xử, chỉ là muốn anh buông tay.
“Có phải hay không cũng không sao cả, quan trọng là tôi sẽ nghĩ như thế. Còn có một vấn đề khác, tôi không đủ can đảm để làm quân tẩu. Thứ tôi muốn là một cuộc hôn nhân an ổn chứ không phải muốn cuộc sống luôn phải lo lắng sợ hãi, mà thứ này, anh có thể cho tôi sao?”
Cô nói ra lời nói nặng nhất, đồng thời cũng âm thầm nói một câu xin lỗi trong lòng.