Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 871

“Em thích anh, em muốn theo đuổi anh!”

Trịnh Thư Vân nói ra những lời này, trái tim giống như đã nhảy lên đến cổ họng, căng thẳng chờ đợi phản ứng tiếp theo của Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Một giây.

Hai giây.

Mười giây.

Mặt Trịnh Thư Vân càng lúc càng đỏ, cho rằng anh ta còn chưa nghe rõ, đang định lặp lại lần nữa thì Mục Văn Hạo lại “phụt” một tiếng, bật cười.

“Ha ha ha! Ha ha ha!”

Tiếng cười càng lúc càng lớn, hoàn toàn không thèm để ý hiện tại anh ta đang ở nơi công cộng.

Trịnh Thư Vân ngơ ngẩn, nhìn Mục Văn Hạo đang cười đến ngửa tới ngửa lui, không thể nào suy nghĩ một cách bình thường được.

Đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy Mục Văn Hạo cười vui vẻ như thế, nhưng mà cô ấy lại vui không nổi.

Chẳng lẽ cô ấy nói thích anh ta, muốn theo đuổi anh ta là chuyện gì buồn cười lắm sao?

Mục Văn Hạo thậm chí còn cười ra nước mắt, sau đó dùng ngón tay lau sạch.

“Cô Trịnh, cô uống say rồi à?”

Trịnh Thư Vân siết chặt bàn tay, mặt đầy vẻ kích động.

“Em nói thật!”

Tuy rằng hiện tại Mục Văn Hạo không còn cười lố lăng như lúc nãy, nhưng mà cơ bắp trên mặt vẫn đang điên cuồng run rẩy.

Anh ta gật đầu lia lịa, ngả ngớn nói: “Tôi tin cô, cô thích tôi.”

TBC

Dù sao thì loại đàn ông như anh ta, có rất nhiều phụ nữ yêu thích muốn nịnh nọt.

Trịnh Thư Vân mím chặt khóe môi, biết anh ta hoàn toàn không thèm tin tưởng cô ấy đang thật lòng.

Giây tiếp theo, cô ấy làm ra hành động to gan nhất đời mình.

Cô ấy hôn nhẹ lên mặt Mục Văn Hạo.

Tuy rằng chỉ tiếp xúc một giây ngắn ngủi, cuối cùng cũng làm Mục Văn Hạo thu hồi ý cười, nhìn về phía cô ấy.

Trịnh Thư Vân xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng vào anh ta: “Hiện tại anh đã tin chưa?”

 

Tuy rằng trước kia bọn họ cũng đã hôn nhau, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy chủ động dưới trạng thái hoàn toàn tỉnh táo.

Ánh mắt của Mục Văn Hạo dần dần trở nên sâu thẳm, giống như đang tò mò nghiên cứu, lại như đang toan tính gì đó.

“Thích tôi thật à?”

Mấy người phụ nữ bên cạnh anh ta chỉ thích tiền và thân phận của anh ta, nhưng Trịnh Thư Vân thì lại khác với những người phụ nữ khác.

Nếu anh ta có thể có được Trịnh Thư Vân, chẳng khác nào có được một chỗ dựa kiên cố.

Trịnh Thư Vân xấu hổ gật đầu.

“Chắc cô cũng biết người tôi thích là ai mà nhỉ.” Giọng của Mục Văn Hạo không nặng không nhẹ, nhưng cũng đủ làm cô ấy nghe rõ ràng.

Trịnh Thư Vân rũ mắt xuống, ánh mắt có chút d.a.o động.

Cô ấy đương nhiên là biết.

Nhưng mà cô ấy càng biết rõ rằng Diệp Ninh chắc chắn sẽ không tiếp nhận Mục Văn Hạo, cho nên cô ấy cũng không tính là xen vào tình cảm của bạn thân.

“Em... sẽ cố gắng làm anh quên cô ấy, yêu em.”

Giọng của cô ấy phát run, cô ấy cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình.

Mục Văn Hạo cảm thấy như anh ta vừa mới nghe xong chuyện buồn cười gì đó, nhưng mà lại khôn khéo mà không biểu hiện ra ngoài.

“Được thôi. Nếu cô có lòng tin như thế thì có thể thử một lần.

Hơi thở của Trịnh Thư Vân hơi gián đoạn, con ngươi đang phản chiếu gương mặt của Mục Văn Hạo kịch liệt co rút lại.

Cô ấy không ngờ rằng anh ta lại dễ dàng chấp nhận sự theo đuổi của cô ấy đến thế.

Lúc này tuy rằng Mục Văn Hạo vẫn còn mang theo dáng vẻ lười biếng, nhưng vẻ mặt lại rất nghiêm túc, không giống như đang nói đùa.

Trịnh Thư Vân cố gắng kìm nén tâm trạng kích động nói: “Em sẽ dùng cách của em để theo đuổi anh, nhưng mà trong quá trình này, em sẽ không phát sinh bất cứ quan hệ gì với anh.”

Cô ấy thích Mục Văn Hạo, nhưng cũng sẽ không vì thế mà đánh mất lý trí và điểm giới hạn của bản thân.

Những lời này cô ấy đang nói cho Mục Văn Hạo, đồng thời cũng đang tự nhắc nhở chính mình.

Mục Văn Hạo không quá để ý nhún vai, dù sao thì hiện tại anh ta cũng chẳng có tí hứng thú gì với mấy người phụ nữ khác.

Có lẽ cho dù cô ấy có cởi sạch đứng trước mặt anh ta thì anh ta cũng không chạm vào cô ấy.

Trịnh Thư Vân không ngờ mình lại tỏ tình thuận lợi như thế, nhưng mà tiếp theo đó cô ấy thật sự xấu hổ đến mức không dám tiếp tục đối diện với anh ta.

“Vậy hôm nay đến đây đi, em đi trước.”

Cô ấy nói xong nhanh chóng đứng lên, muốn chạy trối chết.

 
Bình Luận (0)
Comment