Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 875

Mao Tuyết Nam vừa mới lên sân khấu biểu diễn xong đi vào hậu trường lập tức nghe được Mục Văn Hạo nói câu: “Cô nhất định phải khách sáo với tôi đến thế sao?”

Cô ta chưa bao giờ nghe anh ta dùng giọng điệu lấy lòng như thế này để nói chuyện bao giờ, thậm chí cô ta còn không dám tin rằng Mục Văn Hạo còn có một mặt như thế.

Cô ta gần như là theo bản năng lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.

Quả nhiên Mục Văn Hạo đang đứng cách xa, mà bên cạnh anh ta còn có hai cô gái khác.

Hình như một người trong số đó đã uống say, được vệ sĩ nâng đỡ. Mà đối tượng làm Mục Văn Hạo nói ra câu nói kia chính là cô gái còn đang tỉnh táo còn lại.

Bởi vì mấy người kia đang đứng quay lưng lại, cho nên Mao Tuyết Nam không nhìn thấy rõ gương mặt của cô gái kia.

Nhưng mà giây tiếp theo cô ta đã bước nhanh đi qua bên kia, trực tiếp ngăn cản đường đi ra ngoài của bọn họ.

“Ông chủ Mục.”

Đầu tiên cô ta chào hỏi với Mục Văn Hạo, nhưng trên thực tế thì ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Ninh.

Khi cô ta nhìn thấy rõ gương mặt xinh đẹp lại tinh xảo của Diệp Ninh, trong lòng nổi lên cơn ghen cuồn cuộn.

Tại sao lại có một cô gái xinh đẹp đến mức này chứ?!

Chẳng trách Mục Văn Hạo sẽ có thái độ như lúc nãy.

Trong lúc cô ta đang quan sát Diệp Ninh thì Diệp Ninh cũng đang nhìn về phía cô ta.

Cho dù không cần hỏi thì Diệp Ninh cũng đã biết cô gái đang đứng trước mặt có lẽ chính là Mao Tuyết Nam mà Mộng Kiều Nhụy từng nhắc đến.

Mao Tuyết Nam còn trẻ hơn trong tưởng tượng của cô một ít, hơn nữa trông còn ngây thơ xinh đẹp, mặt lộ rõ vẻ hồn nhiên nghịch ngợm.

Nhưng mà đôi mắt tràn ngập toan tính kia lại trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài của cô ta.

Mục Văn Hạo không ngờ Mao Tuyết Nam sẽ đột nhiên chui ra, hơi nhíu mày.

“Ông chủ Mục, chị gái xinh đẹp này là ai thế?”

Không đợi Mục Văn Hạo mở miệng, Mao Tuyết Nam đã cười hỏi.

Cô ta cười, khóe miệng xuất hiện hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, làm người ta chịu không nổi.

Mục Văn Hạo hoàn toàn không muốn để cô ta biết đến Diệp Ninh, có lệ mà trả lời: “Bạn.”

 

Mao Tuyết Nam nhìn tới nhìn lui giữa hai người bọn họ, chỉ dùng một câu đã lấy lòng được Mục Văn Hạo.

“Xinh đẹp thế này, là bạn gái đúng không?”

Cô ta biết rõ anh ta đã có vị hôn thê là Mộng Kiều Nhụy, nhưng vẫn cố ý phỏng đoán mối quan hệ của bọn họ.

Gương mặt lạnh nhạt của Mục Văn Hạo lộ ra vẻ mặt như cười như không.

Mao Tuyết Nam còn rất có hứng thú với Diệp Ninh.

Xem ra lúc trước cô ta đã kiếm chuyện nhầm người rồi, cái cô “bạn” này mới là người phụ nữ mà Mục Văn Hạo thật sự để ý.

Tuy rằng Mục Văn Hạo ước gì tất cả mọi người đều hiểu lầm như thế, những cũng biết Diệp Ninh sẽ không thích, chậm rãi giải thích: “Bạn bè bình thường.”

Trong lòng Mao Tuyết Nam đã có đáp án, tự nhiên hào phóng chủ động giới thiệu bản thân với Diệp Ninh.

“Xin chào, tôi tên Mao Tuyết Nam, là ca sĩ, cũng là người hát chính của Hồng Hải. Không biết cô tên gì?”

Diệp Ninh không có tâm trạng làm quen với cô ta, chỉ muốn nhanh chóng đưa Trịnh Thư Vân rời đi.

“Tôi tên Diệp Ninh. Bạn của tôi uống say, tôi đi về trước.”

“Hôm nay thật sự không đúng dịp, sau này các cô có cơ hội thì có thể đến Hồng Hải, nghe tôi ca hát.” Thật ra Mao Tuyết Nam cũng không hài lòng trước thái độ lạnh nhạt của Diệp Ninh khi nghe được tên của cô ta, nhưng mà trên mặt cũng không biểu hiện ra chút nào.

Diệp Ninh không nói gì, lập tức sải chân bước đi.

Mục Văn Hạo lập tức đuổi kịp.

Mao Tuyết Nam đứng yên tại chỗ, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.

“Chị Dung.”

Chị Dung đang bận rộn công việc ở hậu trường nghe được tiếng gọi của cô ta, lập tức đi đến.

“Cô Mao, có chuyện gì sao?”

“Cái cô Diệp Ninh kia có quan hệ gì với ông chủ Mục?”

Chị Dung hơi sửng sốt, sau đó nhìn theo ánh mắt của cô ta, lập tức hiểu ra.

TBC

“Chắc là bạn bè.”

Chị Dung tuyệt đối không dám để lộ ra thân phận của Diệp Ninh, càng không dám tiết lộ ra ý đồ của Diệp Ninh đối với Mục Văn Hạo.

 
Bình Luận (0)
Comment