Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 877

Trịnh Thư Vân mỉm cười gượng gạo nói: “Cũng không có gì, chỉ là đi đi rồi đến nơi đó lúc nào không hay, sau đó lại muốn đi vào chơi một chút. Cô biết không, Diệp Tử đã không còn lên sân khấu biểu diễn nữa rồi…”

Cô ấy lải nhải nói liên tục không ngừng, nhưng mà càng nói giọng lại càng nhỏ, cô ấy biết Diệp Ninh không phải muốn hỏi mấy chuyện này.

“Thư Vân, nói cho tôi biết, rốt cuộc cô muốn làm cái gì?” Diệp Ninh thật sự quan tâm cô ấy.

Đầu của Trịnh Thư Vân gần như đã sắp dán sát vào ngực, hai tay bất an vặn vẹo xoắn xuýt lại với nhau.

Cô ấy im lặng suốt vài giây, sau đó mới lấy hết can đảm nói: “Tôi muốn theo đuổi Mục Văn Hạo.”

Diệp Ninh hoàn toàn ngơ ngẩn, cô đã nghĩ đến vô số loại khả năng, chỉ có điều chưa bao giờ ngờ rằng mình sẽ nghe được Trịnh Thư Vân nói một câu như thế.

“Cô muốn theo đuổi Mục Văn Hạo?!”

Cô vừa khiếp sợ, lại vừa kinh ngạc không dám tin.

Nếu như Trịnh Thư Vân không hiểu biết rõ về con người của Mục Văn Hạo, có lẽ cô cũng sẽ không quá kinh ngạc. Nhưng rõ ràng là Trịnh Thư Vân đã biết rõ Mục Văn Hạo rất trăng hoa và âm độc rồi, vậy mà vẫn có thể nói ra loại lời nói này sao?

“Cô điên rồi à?”

Diệp Ninh tức muốn c.h.ế.t trừng mắt nhìn cô ấy, thật sự muốn bổ đầu của cô ấy ra, xem xem bên trong rốt cuộc có còn bình thường hay không?

Hình như Trịnh Thư Vân đã đoán được cô sẽ có phản ứng như thế, quyết định hoàn toàn mở rộng cửa lòng với cô.

“Tôi thật sự rất thích Mục Văn Hạo. Tôi cũng biết anh ấy không phải loại người tốt lành gì, nhưng tôi đã thử rồi, tôi thật sự không buông bỏ được.”

 

Diệp Ninh thậm chí không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng hiện tại của cô.

“Diệp Ninh, tôi biết cô chắc chắn sẽ không thích Mục Văn Hạo, đúng không? Nếu là như thế, tôi thật sự không muốn bỏ cuộc.” Trịnh Thư Vân bất chấp tất cả.

 

Diệp Ninh cố kìm nén lửa giận: “Cho dù không có tôi, nhưng anh ta cũng đã có vị hôn thê rồi, cô thật sự muốn chen chân vào tình cảm của người khác sao?”

“Nhưng anh ấy cũng không thích Mộng Kiều Nhụy, huống chi bọn họ cũng chỉ là đính hôn mà thôi. Nếu anh ấy thật sự kết hôn, tôi bảo đảm tôi sẽ cách thật xa.”

Trịnh Thư Vân không chút do dự nói ra những lời này, hiển nhiên đã suy nghĩ kỹ lưỡng từ trước rồi.

Diệp Ninh thật sự quá đau đầu, Trịnh Thư Vân rõ ràng là một cô gái thông minh như thế, vì sao hiện tại lại luẩn quẩn trong lòng chứ?

“Rốt cuộc Mục Văn Hạo đã cho cô uống mê hồn canh gì thế hả?”

“Anh ấy không có làm gì hết, là tôi thích anh ấy. Cô là bạn thân nhất của tôi, tôi cũng không dám hi vọng xa vời rằng cô sẽ giúp đỡ tôi, nhưng cô cũng đừng cản tôi, có được không?” Nói xong lời cuối cùng,mắt Trịnh Thư Vân đã đỏ lên, giọng nghẹn ngào.

“Cô bắt tôi đứng im nhìn cô nhảy vào hố lửa sao?” Diệp Ninh cảm thấy cực kỳ nặng nề.

Bởi vì cô biết rõ hơn ai hết, cho dù Mục Văn Hạo không thích Mộng Kiều Nhụy, nhưng nếu anh ta muốn thoát khỏi Mộng Kiều Nhụy thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

“Cho dù có là hố lửa thì tôi vẫn cam tâm tình nguyện nhảy. Có lẽ tôi có thể thay đổi anh ấy thì sao?” Trịnh Thư Vân ôm theo ảo tưởng tốt đẹp.

Diệp Ninh không ngờ rằng cô ấy còn có suy nghĩ ngây thơ như thế.

Thay đổi Mục Văn Hạo?

Đây là chuyện không tưởng.

Nhìn Trịnh Thư Vân quyết tâm chắc chắn sẽ thực hiện được, làm Diệp Ninh cảm nhận được rất rõ ràng, hiện tại Trịnh Thư Vân đã hoàn toàn rơi vào trong sự ảo tưởng về tình yêu của cô ấy.

Chỉ e là cho dù cô có khuyên cái gì, Trịnh Thư Vân cũng không nghe lọt tai, thậm chí còn sẽ khơi gợi lên tâm lý phản kháng.

“Cô có từng suy xét đến tâm trạng của cha mẹ cô chưa? Bọn họ có thể chấp nhận một cậu con rể như Mục Văn Hạo à?”

Trong nháy mắt này, Trịnh Thư Vân hơi im lặng, nhưng mà không bao lâu sau đã bổ sung thêm: “Nếu chúng tôi thật sự có thể đến với nhau, tôi sẽ cố gắng thuyết phục bọn họ.”

 
Bình Luận (0)
Comment