Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 882

Trịnh Thư Vân cười hì hì phủ nhận: “Làm gì có chứ. Bình thường tôi cũng như thế mà.”

Lý Mạn Mạn vô cùng khẳng định nói: “Khác biệt hoàn toàn. Hình như hai hôm nay cô rất vui vẻ, gặp được chuyện vui gì sao?”

Mặt Trịnh Thư Vân lập tức đỏ lên.

Từ sau khi cô ấy tỏ tình với Mục Văn Hạo xong, cảm giác cuộc sống giống như tràn ngập sắc màu.

“Không có chuyện vui gì cả.”

Cô ấy càng lộ ra dáng vẻ xấu hổ ngại ngùng này thì người khác lại càng tò mò hơn.

“Đừng có nói với tôi là cô đang yêu đương đó nha?” Lý Mạn Mạn thử hỏi, làm Trịnh Thư Vân phản ứng vô cùng kịch liệt.

“Không có, không có, thật sự không có!”

Mấy cô gái ở xung quanh đều nhiều chuyện xúm lại bên cạnh cô ấy, đều đã khẳng định rằng cô ấy đang yêu đương.

Diệp Ninh đứng ở bên ngoài đám đông, tách biệt hoàn toàn với bầu không khí vui vẻ ở bên trong.

Nhất là khi nhìn thấy Trịnh Thư Vân mặt đỏ tai hồng bị các đồng nghiệp trêu ghẹo, tâm trạng lại càng thêm nặng nề.

Hôm nay ngoại trừ Trịnh Thư Vân ra, Ngô Hàm Nhu cũng cực kỳ khác thường.

Cô ta không chỉ chủ động đi tìm Lý Kiến Hoa, yêu cầu muốn đến đội ca hát lên sân khấu biểu diễn, hơn nữa từ trước đến nay cô ta đều không trang điểm, vậy mà hôm nay lại ngồi trước bàn trang điểm, tỉ mỉ dặm phấn thoa son.

Cô ta cẩn thận trang điểm như thế, giống như muốn biểu diễn cho ai xem vậy.

“Mọi người đều chuẩn bị đi, sắp sửa lên sân khấu rồi.”

Từ Minh Vũ canh thời gian quay về hậu trường nhắc nhở.

 

Các thành viên của đội ca hát và đôi nhạc khí đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Diệp Ninh không nhanh không chậm đi theo phía sau đội ngũ, chờ đến khi lên sân khấu thì lập tức ngồi xuống trước đàn dương cầm.

Hiện tại vị trí của cô đã không còn trong góc khuất, mà đã ngồi cùng với Trịnh Thư Vân, ở chính giữa đội nhạc khí, đối diện với thính phòng.

Nhưng mà cô cũng không thèm để ý đến tình huống bên dưới thính phòng, bọn họ đã tiến hành biểu diễn như thế rất nhiều lần, cho dù người ngồi bên dưới là ai thì chuyện cô cần làm chính là nghiêm túc đàn tấu xong ca khúc biểu diễn.

Tuy rằng cô không để ý đến thính phòng, nhưng mà cô lại trở thành tiêu điểm của rất nhiều ánh mắt bên trong thính phòng.

Cố Phong ngồi ở hàng thứ ba, gần như từ lúc cô vừa đặt chân lên sân khấu thì đã không thể dời tầm mắt ra khỏi người cô được nữa.

Mấy ngày không gặp, trạng thái của cô rất tốt, cũng không lộ ra vẻ tiều tụy giống như anh. Trong lòng thả lỏng lại, nhưng đồng thời trong lòng cũng có một chút buồn bã.

Có lẽ từ trước đến nay chỉ có một mình anh là người lún sâu trong đoạn tình cảm này, không thể nào khống chế được mà thôi.

Giang Húc Đông vốn dĩ không nên xuất hiện cũng đã ngồi xuống hàng cuối cùng trong góc, khóe miệng mang theo chút ý cười nhàn nhạt, yên lặng nhìn chăm chú vào Diệp Ninh.

Các cô gái trên sân khấu đều rất bắt mắt, nhưng cô vẫn cứ là người tỏa sáng nhất, giống hệt như lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.

TBC

Tiếng âm nhạc bắt đầu vang lên, Ngô Hàm Nhu đứng ở phía trước nhất của đội ca hát như đang tìm kiếm gì đó, ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên người Giang Húc Đông, lập tức lấy ra trạng thái tốt nhất.

Đây là lần đầu tiên Giang Húc Đông nhìn thấy cô ta đứng trên sân khấu ca hát, cô ta chỉ muốn triễn lãm ra phương diện hoàn mỹ nhất của mình.

Nhưng mà khi cô ta hưng phấn muốn nhận được ánh mắt khen ngợi của Giang Húc Đông thì lại phát hiện Giang Húc Đông đang nhìn về hướng khác.

Tâm trạng muốn ca hát thật tốt cho anh ấy nghe lập tức biến mất sạch sẽ, cô ta ở trong lòng chờ đợi, hò hét, hi vọng người đàn ông này có thể chia cho cô ta một ánh mắt.

Cho dù chỉ liếc nhìn thoáng qua thôi cũng được.

Khúc nhạc dạo trôi qua, tiếng ca tuyệt đẹp của Ngô Hàm Nhu vang lên.

Trong mắt, trong lòng cô ta chỉ có một mình Giang Húc Đông, mà bài hát này cô ta cũng đang hát vì anh ấy.

 
Bình Luận (0)
Comment