Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 908

Một cô gái trong số đó lập tức nói: “Tôi muốn một hộp băng từ của Diệp Ninh.”

“Tôi cũng muốn. Ca khúc hay như thế, mua về cho mấy bạn học nghe chung luôn.”

Một lúc sau, mấy cô gái đều hài lòng ra khỏi cửa hàng bán băng đĩa.

TBC

Phòng ca múa Hồng Hải.

Ngoài cửa, bảng thông báo tạm dừng kinh doanh một ngày cực kỳ chói mắt.

Mới sáng sớm Mục Văn Hạo đã đến đây, tuy rằng ngày hôm nay không buôn bán, nhưng mà ở phía trước vẫn còn đang vô cùng bận rộn.

Anh ta tốn hết cả một buổi tối để thiết kế kế hoạch, tối nay anh ta phải tổ chức một bữa tiệc chúc mừng và tỏ tình với Diệp Ninh tại Hồng Hải thật hoành tráng mới được.

Anh ta ngồi trong văn phòng lên kế hoạch tính toán, công việc bố trí ở phía trước thì giao cho Mộng Kiều Nhụy và chị Dung phụ trách.

Bọn họ đều là người hiểu biết anh ta nhất, cho nên ở sự kiện này thì không dám chậm trễ chút nào.

“Hoa trưng ở chỗ này màu không đẹp, đổi thành màu sáng hơn đi.”

“Mớ hoa hồng này bị cái gì thế? Sao héo rồi? Đổi hoa hồng tươi khác đến ngay!”

“Còn có bàn ghế chỗ này nữa, cất đi hết, nhất định phải mở rộng không gian ra!”

...

Mộng Kiều Nhụy đứng ở chính giữa liên tục chỉ huy.

Cho dù cuối cùng hiệu quả như thế nào, nhưng mà nhất định phải dựa theo đúng những gì Mục Văn Hạo viết trong kế hoạch.

“Mấy người đang làm cái gì đó?” Tiếng hỏi đầy kinh ngạc của Mao Tuyết Nam từ ngoài cửa truyền đến.

Cô ta nhìn thấy ngoài cửa treo biển thông báo không tiếp tục kinh doanh, nhưng mà lại không có ai thông báo cho cô ta cả.

Chờ đến khi đi vào đại sảnh của phòng ca múa, không chỉ nhìn thấy bàn ghế bên trong đã thay đổi vị trí mà khắp nơi còn bày đầy hoa tươi và rượu ngon.

Mộng Kiều Nhụy thậm chí không thèm nhìn cô ta cái nào, tiếp tục bận rộn.

Nhưng mà chị Dung lại chạy đến nghênh đón: “Cô Mao, cô đến rồi à. Tối nay ông chủ muốn tổ chức tiệc chúc mừng cho bạn, cho nên tạm thời ngừng buôn bán một ngày.”

 

Mao Tuyết Nam lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Bạn gì thế?”

Không ngờ lại làm Mục Văn Hạo chơi lớn như thế, toàn bộ phòng ca múa đều tạm dừng kinh doanh một ngày?!

Tiệc chúc mừng thì cô ta có thể hiểu, nhưng mà nhìn phong cách bày trí này, hình như càng giống với thẩm mỹ của con gái hơn.

Chị Dung phát huy ưu thế về thân phận của mình: “Chúng tôi cũng không biết ông chủ muốn tổ chức tiệc chúc mừng cho người bạn nào.”

Mao Tuyết Nam nhíu mày, đi về phía Mộng Kiều Nhụy.

“Vì sao hôm nay không buôn bán nhưng lại không có ai báo cho tôi biết?”

Cô ta vừa mở miệng đã bực bội chất vấn, làm cô ta uổng công đi đến đây một chuyện, rõ ràng là không thèm để tâm đến cô ta đúng không?

Mộng Kiều Nhụy lạnh nhạt nói: “Bởi vì cô không cần nghỉ ngơi, cứ lên sân khấu ca hát như bình thường là được, đây là danh mục ca khúc tối nay cô sẽ hát.”

Nói xong rút ra một tờ giấy ở dưới cùng, đưa đến trước mặt Mao Tuyết Nam.

Mao Tuyết Nam nhận được mặt chữ của Mục Văn Hạo, tên của ba bài hát trên đó đều là do Mục Văn Hạo đích thân viết xuống.

Tất cả đều là tình cà?!

Đây rốt cuộc là tiệc chúc mừng hay là tiệc cầu hôn vậy?

Hơn nữa cô ta chỉ biểu diễn cho các khách hàng chứ không phải biểu diễn để lấy lòng một người nào đó.

“Đây là có ý gì hả?”

Cô ta lạnh mặt truy vấn.

Mộng Kiều Nhụy cảm thấy cô ta đã nói quá rõ ràng rồi: “Là ý mà cô nghe được đó. Trong tiệc chúc mừng tối nay, Văn Hạo muốn náo nhiệt một chút, cho nên mới tỉ mỉ lựa chọn ba ca khúc này.”

Mao Tuyết Nam bị chọc giận, dùng giọng nói vô cùng chói tai nói: “Mấy người coi tôi thành thứ gì hả?”

Hình như Mộng Kiều Nhụy cũng không kinh ngạc khi thấy cô ta có phản ứng như thế, nhắc nhở: “Đây đều là ý của Văn Hạo, nếu cô có ý kiến thì đi mà nói với Văn Hạo.”

“Cô tưởng tôi không dám đi hả?” Mao Tuyết Nam nổi giận đùng đùng, đi lướt qua người Mộng Kiều Nhụy.

Lúc đi ngang qua người Mộng Kiều Nhụy, còn cố ý đụng mạnh vào vai cô ta.

 
Bình Luận (0)
Comment