Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 931

“Anh Giang, anh đến tìm tôi có chuyện gì không?”

Giọng nói của Diệp Ninh ngắt ngang bầu không khí dần dần trở nên cứng đờ giữa hai người.

Giang Húc Đông lại đặt lực chú ý về trên người cô, hiền hòa nói: “Tôi sợ cô sẽ bị mấy fans mê ca nhạc kia quấn lấy, cho nên mới ở lại đây chờ cô.”

Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Đến cả anh cũng biết rồi sao?”

Nhưng cô lại nghĩ lại, bên ngoài tự nhiên có nhiều người tụ tập như thế, người trong đại viện chắc chắn là phải hiểu biết tình hình rồi.

Giang Húc Đông gật đầu nói: “Bên đoàn văn công chắc cũng có đúng không?”

Diệp Ninh lập tức nghĩ đến gì đó: “Lúc chúng tôi đi về thì không nhìn thấy mấy fans mê ca nhạc kia, là anh Giang làm sao?”

“Bọn họ tụ tập như thế cũng không tốt, lại còn sẽ ảnh hưởng đến sự an toàn của cô, cho nên bên phía phòng cảnh vệ nhúng tay vào xử lý một chút.” Giang Húc Đông cũng không nói là do anh ấy nghĩ cách làm cho, nhưng thật ra Diệp Ninh và Cố Phong đều biết rõ.

“Cảm ơn anh, anh Giang.” Diệp Ninh thật lòng cảm ơn.

“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi. Đáng tiếc chân của tôi còn không tiện lái xe, nếu không còn có thể đi đón cô về giống như doanh trưởng Cố.”

Lúc Giang Húc Đông nói ra những lời này, Diệp Ninh rõ ràng hơi sửng sốt.

Cố Phong bình tĩnh nhìn Giang Húc Đông: “Không có gì, mấy ngày nay tôi sẽ phụ trách đưa đón Tiểu Ninh.”

Giang Húc Đông lập tức nói: “Dù sao thì doanh trưởng Cố cũng là người có công việc, mỗi ngày chạy tới chạy lui sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, hơn nữa có khả năng sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh. Không giống như người rảnh rỗi là tôi, tuy rằng tôi hoạt động không linh hoạt lắm, nhưng cũng may trong nhà có tài xế, cho nên sau này cứ để tôi đưa đón Diệp Ninh đi.”

Cố Phong híp mắt lại, không nhường một bước: “Tôi cảm thấy không cần thiết phải làm phiền đồng chí Giang, chút thời gian này tôi còn có thể rút ra được.”

“Không phiền phức, tôi và Diệp Ninh đều là bạn bè, giúp đỡ bạn bè cũng là chuyện đương nhiên thôi.” Giang Húc Đông đã không có bất cứ băn khoăn gì, hiện tại anh ấy và Cố Phong đều có thân phận như nhau.

Diệp Ninh nghe cuộc trò chuyện sặc mùi thuốc s.ú.n.g của hai người, vội vàng mở miệng.

“Hai người đừng cãi nhau vì tôi nữa.”

Lúc này Giang Húc Đông và Cố Phong mới đồng loạt “tắt lửa”.

Diệp Ninh nhìn Cố Phong, lại nhìn Giang Húc Đông.

Mặt Cố Phong vô cùng nghiêm túc, lúc nãy Diệp Ninh đã hứa với anh là để anh phụ trách việc đưa đón cô mấy ngày nay, không ngờ Giang Húc Đông lại xuất hiện.

Ở trước mặt Giang Húc Đông, anh thật sự chẳng có chút tự tin nào, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Diệp Ninh từ chối.

Cuối cùng ánh mắt của Diệp Ninh vẫn cứ dừng lại trên người Giang Húc Đông.

Trong lòng Cố Phong trầm xuống, đến cả bàn tay rũ xuống bên người cũng không khống chế được siết chặt lại.

Diệp Ninh nói: “Anh Giang, cảm ơn tấm lòng của anh. Nhưng mà chuyện này sẽ không kéo dài quá lâu, không cần phải làm phiền anh.”

Ánh mắt chờ mong của Giang Húc Đông lộ rõ vẻ thất vọng, vẫn không được sao?

“Được rồi. Nếu cô có yêu cầu thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.”

Mặc dù bị từ chối, nhưng anh ấy vẫn cứ dịu dàng dặn dò.

Diệp Ninh gật đầu, cô cũng rất biết ơn Giang Húc Đông.

“Vậy tôi đi về trước.” Giang Húc Đông hoàn toàn không xoắn xuýt về đề tài này nữa, thậm chí trước khi xoay người còn gật đầu chào hỏi Cố Phong, sau đó mới rời đi.

Diệp Ninh nhìn theo bóng dáng của Giang Húc Đông, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cô thu hồi tầm mắt, sau đó lại nhìn về phía Cố Phong.

Cảm xúc của Cố Phong rất phức tạp, cũng đang chờ bị từ chối.

“Cũng trễ rồi, anh mau đi về đi.” Diệp Ninh nói như thế.

Cố Phong ngơ ngẩn nhìn cô.

Diệp Ninh không cho anh có cơ hội mở miệng, trực tiếp đi vào nhà.

Cố Phong mất hai phút mới phản ứng lại.

Cô chỉ bảo anh đi về chứ không nói rằng ngày mai đừng đến, cho nên giữa anh và Giang Húc Đông, cô chọn anh sao?!!

Khóe miệng anh điên cuồng cong lên, thậm chí chạy vòng quanh xe hai vòng, cảm xúc kích động mới dần dần bình tĩnh lại.

 
Bình Luận (0)
Comment