Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 933

Sáng sớm.

Trịnh Thư Vân mơ mơ màng màng tỉnh lại, vốn đang định lười biếng vươn vai, nhưng ngón tay lại chạm phải người đàn ông ở bên cạnh.

Cơn buồn ngủ còn sót lại lập tức biến mất, cô ấy mở bừng mắt.

Mục Văn Hạo ở bên cạnh đang ngủ say sưa.

Hai mắt cô ấy kịch liệt co rút lại, một suy nghĩ làm cô ấy vô cùng hoảng sợ xuất hiện.

Cô ấy vội xốc cái chăn mỏng đang đắp trên người mình ra, nhìn thấy bản thân trần trụi, không khống chế được mà hô to.

Mục Văn Hạo bị đánh thức khó chịu mở mắt ra.

Mà lúc này Trịnh Thư Vân đang ôm chặt lấy chăn, che lấy cơ thể mình.

Mục Văn Hạo ngáp dài, lạnh nhạt liếc nhìn cô ấy.

“Dậy rồi?”

Toàn thân Trịnh Thư Vân đỏ bừng như một con tôm luộc, kích động chất vấn: “Anh làm cái gì em rồi?”

Mục Văn Hạo hơi nhướng mày: “Em không nhớ gì à?”

Đầu óc Trịnh Thư Vân “ong” lên, vô số hình ảnh trong tối hôm qua liên tục hiện lên.

Ngày hôm qua cô ấy và Mục Văn Hạo cùng nhau vượt qua một ngày tốt đẹp, buổi tối bọn họ cùng nhau uống rượu, khiêu vũ, sau đó hôn môi, cuối cùng còn lăn đến trên giường.

Cô ấy không đẩy Mục Văn Hạo ra...

Cho nên bọn họ đã phát sinh quan hệ rồi?!!

Hơi thở của Trịnh Thư Vân trở nên dồn dập, sau đó còn xảy ra chuyện gì thì cô ấy không nhớ rõ, nhưng mà cho dù không nhớ rõ thì tình huống hiện tại cũng đã đủ rõ ràng rồi.

Mục Văn Hạo cũng không để ý đến phản ứng của cô ấy, chậm rãi đứng lên.

Trên người anh ta cũng chỉ mặc một cái quần lót mà thôi.

Gương mặt Trịnh Thư Vân vốn dĩ đã đỏ bừng, hiện tại lại càng giống như bị lửa thiêu.

Cô ấy và Mục Văn Hạo thật sự đang yêu đương với nhau!!

Sau khi ý thức được điểm này, cô ấy không thể nào hình dung được tâm trạng hiện tại của mình.

 

Có hối hận, có bất an, nhưng cũng có chút ngượng ngùng và ngọt ngào không nói nên lời.

Lúc trước cô ấy cảm thấy cô ấy có thể nằm chắc được chừng mực, nhưng mà không ngờ rằng khi ở chung với người đàn ông này, tất cả lý trí đều trở nên yếu ớt đến thế.

Ngay lúc cô ấy đang ngẩng người, Mục Văn Hạo đã mặc quần áo xong, lại quay đầu nhìn cô ấy vẫn còn đang quấn chặt chăn ngồi trên giường.

“Tối hôm qua cả hai chúng ta đều tình nguyện, đừng nói là bây giờ em hối hận đó nha?”

Ánh mắt Trịnh Thư Vân thoáng d.a.o động kịch liệt trong chớp mắt, sợ anh ta hiểu lầm ý của cô ấy, sốt ruột nói: “Em không có!”

Nếu hai người bọn họ đều thích nhau, vậy cô ấy sẽ không bao giờ hối hận.

TBC

Khóe môi Mục Văn Hạo cong lên, lộ ra nụ cười như có như không: “Em đã là người phụ nữ của anh, sau này anh sẽ đối xử với em thật tốt.”

Trịnh Thư Vân xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng vào hai mắt của anh ta, không hề phát giác ra sự lạnh nhạt và toan tính giấu dưới đáy mắt của anh ta.

“Dậy thôi. Chúng ta đi ra ngoài ăn sáng, sau đó anh đưa em đi làm.” Mục Văn Hạo nói xong, nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ.

Trịnh Thư Vân đột nhiên ý thức được cô ấy ngủ ở bên ngoài một đêm, cha mẹ chắc sốt ruột đến điên rồi.

Cô ấy thậm chí không kịp mặc quần áo, quấn chăn trực tiếp xông đến phòng khách.

Lúc này nhà họ Trịnh thật sự đã bắt đầu rối loạn.

Con gái đi đâu suốt đêm không về, từ trước đến nay chưa bao giờ phát sinh chuyện này.

Trời còn chưa sáng Trịnh Hồng Xương đã ngồi trong phòng khách chờ đợi, toàn bộ nhà họ Trịnh đều bị bao phủ trong lửa giận.

Mẹ của Trịnh Thư Vân cũng nóng lòng như lửa đốt.

“Có khi nào con gái đã xảy ra chuyện gì rồi không? Anh mau cho người đi ra ngoài tìm xem đi?”

Thật ra tối hôm qua bà ấy cũng đã mất kiên nhẫn rồi, nhưng mà Trịnh Hồng Xương lại không muốn vì chuyện cá nhận mà sử dụng lực lượng của đồn công an.

Hiện tại Trịnh Thư Vân hoàn toàn không có tin tức, bà ấy cho rằng con gái đã gặp chuyện.

Nhưng mà bà ấy vừa mới nói xong, điện thoại bàn trong nhà đã vang lên.

Trịnh Hồng Xương vừa lúc ngồi cạnh máy bàn, trực tiếp cầm điện thoại lên nghe máy.

Giọng của Trịnh Thư Vân từ bên trong truyền ra.

Nghe được con gái bình yêu, toàn bộ lo lắng của Trịnh Hồng Xương đều bị lửa giận thay thế.

 
Bình Luận (0)
Comment