Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 935

Tình hình người xếp hàng ở nhà sách và cửa hàng bán băng đĩa vô cùng khủng bố, không chỉ có xếp thành hàng dài mà thậm chí một vài nơi còn tràn ra đến ngoài đường. Tiếng hát của Diệp Ninh gần như trải rộng khắp đường phố nhộn nhịp, người ta muốn ngó lơ cũng khó.

Lúc Cố Phong lái xe đi ngang qua những nơi này thì đều sẽ cố ý chạy chậm lại.

Đến cả Diệp Ninh cũng hoảng sợ giật mình trước khu cảnh này.

Hơn nữa đây chỉ mới là tình hình trong huyện thành bọn họ mà thôi, nếu đổi thành đô thị cấp một, chỉ sợ tình huống sẽ càng thái quá hơn lúc này rất nhiều.

Mặt mày Cố Phong vô cùng nghiêm túc, thậm chí đã suy nghĩ đến việc tìm riêng cho Diệp Ninh một người vệ sĩ chuyên đi theo bên cạnh cô.

Nếu không thì cô không thể nào đi ra ngoài được.

“Sao trước kia tôi không biết trong huyện thành có nhiều người thích nghe ca nhạc đến thế chứ.” Diệp Ninh cảm nhận được vẻ mặt nặng nề của anh, ra vẻ nhẹ nhàng để làm dịu lại bầu không khí.

“Bởi vì ca khúc do em hát quá hay.” Cố Phong thật sự cảm thấy như thế.

Diệp Ninh cười gượng, thật sự vẫn cảm thấy có chút xấu hổ khi nhận lấy lời khen này, dù sao thì cô cũng chỉ nhặt được của hời nhờ việc sống lại mà thôi.

“Lúc trước em nói là muốn học võ thuật phòng thân có đúng không?” Cố Phong đột nhiên nhắc đến đề tài này.

Diệp Ninh đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó lại gật đầu.

Tuy rằng cô cũng biết được vài chiêu, những vẫn không đủ.

“Để anh dạy cho em.” Thật ra Cố Phong đã có ý định này từ lâu, chỉ là vẫn không tìm được thời gian và cơ hội thích hợp.

Diệp Ninh nhìn chằm chằm vào anh không chớp mắt.

Cố Phong tiếp tục nói: “Nếu như em đồng ý thì tối mỗi ngày anh đón em về, sau đó chúng ta đi huấn luyện.”

Hai mắt Diệp Ninh sáng lên, có được một sư phụ như anh đương nhiên là quá tốt rồi, cô không chút do dự gật đầu đồng ý ngay.

Trong đầu Cố Phong đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch huấn luyện cho cô.

Trước cửa đoàn văn công, ngoại trừ các fans mê ca nhạc ra còn có không ít phóng viên của các tờ báo nhỏ đang cầm máy ảnh ngồi canh.

Cố Phong vẫn cứ trực tiếp lái xe vào thẳng trong bãi đậu xe.

Diệp Ninh mới vừa xuống xe, lập tức nhìn thấy một chiếc xe hơi khác dừng lại trước cửa đoàn văn công.

 

Các fans mê ca nhạc và phóng viên lập tức xôn xao, muốn xác định xem người trong xe có phải là cô hay không?

Mà Diệp Ninh thì lại xụ mặt đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm về phía chiếc xe kia.

Đến cả Cố Phong cũng bị biểu hiện khác thường của cô hấp dẫn lực chú ý, nhìn theo tầm mắt của cô.

Bởi vì khoảng cách khá xa, bọn họ đứng ở đây không nhìn thấy người ngồi trong xe, chờ đến khi cửa xe mở ra, Trịnh Thư Vân từ trong xe bước ra.

Sắc mặt của Diệp Ninh lại càng thêm tối tăm.

Cố Phong không hiểu vì sao cô lại lộ ra vẻ mặt như thế này?

Trịnh Thư Vân xuống xe, chiếc xe kia lập tức chạy đi.

Các fans mê ca nhạc và phóng viên phát hiện không phải Diệp Ninh, tất cả mọi người đều tản ra.

“Tiểu Ninh?” Cố Phong có thể cảm nhận được cảm xúc đè nén hiện tại của Diệp Ninh.

Diệp Ninh miễn cưỡng mỉm cười nhìn anh: “Không có gì. Anh mau đi về đi, tôi chờ Thư Vân đi vào cùng.”

Cố Phong nhíu mày, tuy rằng anh biết cô chắc chắn có việc, nhưng cũng không hỏi tiếp nữa.

“Vậy anh đi trước, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh.”

Diệp Ninh gật đầu.

Cố Phong lên xe, cũng không lập tức rời đi, mãi đến khi Trịnh Thư Vân đi đến gần chỗ Diệp Ninh rồi, anh mới đạp chân ga.

Trịnh Thư Vân nhìn thấy Diệp Ninh thì có chút chột dạ, cố ý dời lực chú ý lên người Cố Phong.

TBC

“Diệp Ninh, cô và doanh trưởng Cố làm lành rồi hả?”

Lúc trước hai người bọn họ giống như là đang cãi nhau, hiện tại trông có vẻ như không có vấn đề gì nữa rồi.

Diệp Ninh cũng không trả lời câu hỏi của cô ấy, mà lại dùng ánh mắt đen tối quan sát bộ quần áo giống y như đúc bộ đồ hôm qua cô ấy mặc.

“Cô ở chung với Mục Văn Hạo suốt buổi tối hôm qua sao?”

Giọng nói của cô áp lực đến đáng sợ.

 
Bình Luận (0)
Comment