Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 956

Ánh mắt Ngô Hàm Nhu d.a.o động kịch liệt, cô ta vĩnh viễn không bao giờ muốn nhìn thấy dáng vẻ suy sút của anh ấy, giờ phút này trong đầu cô ta đột nhiên nảy ra một ý tưởng vô cùng điên cuồng và mạo hiểm.

“Anh, em sẽ giúp anh.”

Giang Húc Đông chỉ xem lời cô ta nói như lời vui đùa: “Không cần em giúp, em tự chăm sóc tốt cho bản thân mình đi.”

Ngô Hàm Nhu kiên định lặp lại lần nữa: “Em sẽ giúp anh!”

Chỉ cần Cố Phong không quấn lấy Diệp Ninh nữa, Diệp Ninh chắc chắn sẽ thích anh ấy.

Giang Húc Đông cũng không tranh luận với cô ta, mất hồn mất vía phụ họa nói: “Được.”

Sáng sớm hôm sau, Diệp Ninh tỉnh lại, phát hiện trong nhà đã được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, đến cả quần áo cô quăng trên giường cũng đều bị rửa sạch, phơi nắng ở ban công.

Không cần hỏi, chắc chắn là tối hôm qua Cố Phong đã làm.

Cô cố gắng nhớ lại xem tối hôm qua cô uống say rồi có quậy phá gì không?

Cũng may mớ hình ảnh trong đầu cũng đều vô cùng bình thường.

Diệp Ninh đứng bên cạnh cửa sổ sạch bóng trong phòng khách, thật lâu sau vẫn không thể hoàn hồn...

Mấy ngày sau đó, mỗi ngày Diệp Ninh đều bận đến chân không chạm đất, ngoại trừ phải ứng phó với các phóng viên đến từ các nơi trong nước ra, còn phải hoàn thành công việc biểu diễn mà đoàn văn công sắp xếp.

Mặc dù Lâm Thanh đã suy xét đến tình huống của cô, cố gắng giảm thiểu các buổi biểu diễn không cần thiết, nhưng mà mỗi ngày khi đi vào đoàn văn công, thứ nghênh đón cô vẫn cứ là một ngày đầy công việc.

Mà tên tuổi của cô cũng bắt đầu lan rộng với tốc độ không thể tưởng tượng được, từ một người mới ra mắt đến ngôi sao ca nhạc nhà nhà đều biết, mọi thứ chỉ mất khoảng hai mươi ngày.

Doanh số băng từ không chỉ không xuất hiện trạng thái tụt dốc, ngược lại vẫn luôn tăng lên cực nhanh, từ trước đến nay trong giới ca hát chưa bao giờ có tình huống như thế này.

Diệp Ninh hoàn toàn nổi tiếng.

Từ mấy đứa bé bảy tám tuổi đến mấy cụ ông cụ bà năm sáu mươi, ai ai đều biết có một ca sĩ tên Diệp Ninh hát rất hay.

Cùng với đó chính là vô số fans mê ca nhạc chen chúc đến.

Nhà khách trong huyện thành của Diệp Ninh đã hoàn toàn kín khách, đến cả dịch vụ ăn uống cũng tăng mạnh theo.

 

Mỗi ngày đều có một lượng lớn fans mê ca nhạc, phóng viên của các toàn soạn nhỏ từ khắp nơi trên cả nước chạy đến, đều chỉ là vì muốn gặp mặt Diệp Ninh một lần.

Điện thoại của Tiền Siêu – giám đốc nhà xuất bản ảnh âm kinh thành cũng bị gọi nổ máy, đều hỏi khi nào sẽ tổ chức buổi họp mặt của Diệp Ninh.

Tiền Siêu đành phải bắt đầu lên kế hoạch cho hành trình này, cố ý đi tìm Lý Tử Hằng nghiên cứu.

Diệp Ninh rõ ràng đã trở thành biển quảng cáo lớn nhất của nhà xuất bản, mỗi một lần hoạt động đương nhiên đều phải tính toán, sắp xếp ổn thỏa ở mọi phương diện.

Lý Tử Hằng cũng cảm thấy thời cơ đã khá thích hợp rồi, hiện tại các fans mê ca nhạc đã điên cuồng muốn gặp được Diệp Ninh.

Anh ta ra khỏi văn phòng của Tiền Siêu, lập tức gọi điện thoại đến đoàn văn công để thương lượng việc này.

Hiện tại Diệp Ninh có thể đến kinh thành hay không thì còn phải nhìn xem sự sắp xếp của bên kia.

Lâm Thanh không đưa ra được thời gian cụ thể, chỉ hứa là sẽ nhanh chóng xác minh chuyện này.

TBC

Mà lúc này Diệp Ninh vừa lúc nhận được điện thoại báo tin vui mà Diệp Đống gọi đến.

“Sinh rồi! Chị, sinh rồi! Là con trai! Một thằng nhóc mập sáu cân bảy lượng! Chị, em làm cha rồi, chị được làm cô rồi!”

Trong điện thoại, Diệp Đống hưng phấn đến mức ăn nói lộn xộn.

Diệp Ninh cũng cười cong cả mắt, mấy ngày nay Khổng Giai đã nhập viện chờ sinh, hôm nay mới có tin tức tốt.

“Em phải chăm sóc tốt cho Khổng Giai đó, không được lười biếng, phương diện ăn uống cũng phải bồi bổ nhiều vào.”

Cô rất vui vẻ, nhưng cũng không quên dặn dò thằng em trai không nên thân của mình.

Diệp Đống hưng phấn hỏi: “Chị, chừng nào thì chị về? Cả nhà đều đang ngóng trông chị về đó!”

“Chị ráng tranh thủ chờ con em đầy tháng sẽ về.” Thật ra hiện tại Diệp Ninh cũng rất sốt ruột muốn về nhà.

“Đã gần một năm rồi chị không về, công việc ở đoàn văn công bận rộn như thế sao? Mấy tháng trước anh rể còn về một lần đó.” Diệp Đống cảm thấy cho dù Diệp Ninh có bận thì cũng không bận bằng Cố Phong.

Diệp Ninh không thể giải thích quá nhiều với cậu ấy, chỉ có thể trấn an: “Em nói với cha mẹ, chỉ cần chị có rảnh thì sẽ lập tức trở về ngay.”

Diệp Đống lải nha lải nhải một lúc lâu, sau đó mới cúp máy.

Diệp Ninh vô cùng vui vẻ, lúc quay về đội nhạc khí lập tức gọi mấy người Trịnh Thư Vân, Lý Mạn Mạn, nói buổi tối sẽ mời mọi người đi ăn.

 
Bình Luận (0)
Comment