Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 993

Nhà xuất bản ảnh âm kinh thành.

Sáng hôm nay, Lý Tử Hằng đến đi làm, nhìn cửa trước và cửa sau bị người ta vây chật như nêm cối, hoảng sợ.

TBC

Chờ đến khi anh ta chen qua đám đông thì đầu đã đổ đầy mồ hôi.

“Bên ngoài có chuyện gì thế? Sao tự nhiên có nhiều fans mê ca nhạc vậy?”

Anh ta lập tức đi đến phòng bảo vệ hỏi thăm tình hình.

Đội trưởng đội bảo vệ Triệu Dương đã sứt đầu mẻ trán từ nãy đến giờ: “Có người để lộ tin tức Diệp Ninh đã đến kinh thành.

Trong lòng Lý Tử Hằng run lên, muốn phát điên.

Bởi vì suy xét đến mức độ nổi tiếng hiện tại của Diệp Ninh, để tiện cho việc hoạt động, cho nên chỉ có một vài người rất ít trong xã hội biết được tin ngày hôm qua Diệp Ninh đã đến kinh thành.

Không ngờ tin tức lại bị tiết lộ nhanh đến thế?!

Chẳng trách sẽ có nhiều fans mê ca nhạc đứng chờ ở bên ngoài như thế.

“Có thể sơ tán bọn họ không”

Dù sao thì lát nữa Diệp Ninh sẽ đến đây, tình hình này thì xe chắc chắn sẽ không chạy vào được, nhưng nếu bảo Diệp Ninh xuống xe đi vào, chỉ sợ là lại càng không có khả năng hơn.

Triệu Dương lộ ra vẻ mặt khó xử: “Đội bảo vệ của chúng tôi đã cố gắng rồi, nhưng mà chủ nhiệm cũng thấy rồi đó, có rất nhiều fans mê ca nhạc không chịu nghe theo chỉ huy.”

Lý Tử Hằng hiểu rõ: “Xem ra còn phải nghĩ cách khác mới được.”

Cách tốt nhất hiện tại chính là bảo Diệp Ninh đừng đến, bọn họ đi ra ngoài gặp nhau.

Nhà khách.

“Được, tôi biết rồi.”

Diệp Ninh đang chuẩn bị xuất phát, trước khi đi ra ngoài thì nhận được điện thoại của Lý Tử Hằng gọi đến.

Chờ cúp máy, cô quay sang nói với Vương Kim đang đợi ở bên cạnh: “Chúng ta không đi nhà xuất bản nữa, đi đến quán trà Thiên Nhuận.”

Trước khi đi ra ngoài, Vương Kim còn cố ý đi hỏi lễ tân địa chỉ của quán tràn Thiên Nhuận kia.

 

Diệp Ninh vô cùng thuận lợi lên xe, cũng không phát hiện có dấu hiệu fans mê ca nhạc chờ ở bên ngoài.

Lý Tử Hằng nói tin tức cô đến kinh thành bị tiết lộ, quả nhiên vẫn là nhà nghỉ của quân khu giữ bí mật tốt hơn.

Tình hình giao thông ở kinh thành phức tạp hơn trong huyện thành của bọn họ rất nhiều, nhưng mà hình như Vương Kim lại rất rành đường ở nơi đây, hoàn toàn không hề chần chừ chút nào.

“Vương Mập, trước đây anh đã đến kinh thành rồi hả”

Diệp Ninh tò mò hỏi.

Vương Kim lắc đầu: “Đây là lần đầu tiên tôi đến đây.”

“Sao tôi thấy anh có vẻ như rất quen thuộc đường phố nơi này mà?” Tuy rằng Diệp Ninh không tính là mù đường, nhưng nếu muốn tìm được một địa chỉ xa lạ ở một thành phố xa lạ thì chắc chắn phải xuống xe hỏi thăm đường.

Vương Kim lại không thèm để ý nói: “Không phải trước khi đi ra ngoài nhân viên lễ tân đã chỉ đường đi rồi sao?”

Lúc đó Diệp Ninh cũng có mặt, lễ tân cũng chỉ hướng dẫn phương hướng đại khái mà thôi, không ngờ anh ta lại có thể hình dung ra được nhiều như thế, cuối cùng thì cô cũng dần hiểu được lý do vì sao Cố Phong lại lựa chọn Vương Kim rồi.

Khoảng nửa tiếng sau, xe bình an dừng lại trước cửa quán trà Thiên Nhuận.

Diệp Ninh không biết bọn họ có chạy đường vòng hay không, nhưng mà trong suốt lộ trình nửa tiếng này, Vương Kim thật sự không cần hỏi đường cũng đã chạy đến nơi này.

Quán trà này lớn hơn trong tưởng tượng của Diệp Ninh rất nhiều, cổng chính trông không quá bắt mắt, nhưng mà sau khi đi vào trong rồi, Diệp Ninh mới ý thức được cái gì gọi là bên trong còn có một thế giới khác.

Cách bày trí ở bên trong chứng minh rõ cái gì mới gọi là khiêm tốn lại xa hoa.

Chỉ tính riêng phần đá cẩm thạch lót dưới chân thôi cũng đã có giá trị xa xỉ rồi.

Từng căn phòng bao được thiết kế tỉ mỉ giữ khoảng cách nhất định lại càng bảo đảm được tính riêng tư.

Diệp Ninh không khỏi thầm cảm thán, kinh thành không hổ danh là một thành phố cấp một.

Cho dù là mười năm sau thì cách bày trí này cũng sẽ không bị lỗi thời.

“Xin hỏi hai quý khách đã đặt chỗ trước chưa ạ?”

Nhân viên phục vụ lễ phép dò hỏi, tuy rằng trên mặt không biểu hiện ra bất cứ điều gì khác thường, nhưng ánh mắt lại dừng lại trên gương mặt đang đeo khẩu trang của Diệp Ninh thêm vài giây.

Rõ ràng đây cũng là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy cách ăn mặc “không dám gặp người” như thế.

 
Bình Luận (0)
Comment