[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 203 - Chương 203: Liêu Kế Khánh Đặt Cược (7)

Chương 203: Liêu Kế Khánh Đặt Cược (7)
Đang trong dòng suy nghĩ, Phàn Kỳ cảm thấy cơ thể mình có gì đó không ổn, cô cau mày, lao ra khỏi giường, đi vào vệ sinh, quả nhiên, bà dì của cô đã đến. Trần Chí Khiêm đang đợi cô nổi giận, thấy cô vội vội vàng vàng chạy vào nhà vệ sinh liền đi ra hỏi: “Phàn Kỳ, em sao vậy?”


Phàn Kỳ lúc này đang phiền não, cô có nên ra ngoài với chiếc quần bẩn không? Làm như thế nào đây? Nếu là kiếp trước thì đơn giản lắm, chỉ cần kéo quần vào là được. Còn bây giờ? Trần Chí Khiêm này vẫn đang đứng ở cửa phòng vệ sinh.


Phàn Kỳ kéo quần lên, mở cửa ra, Trần Chí Khiêm vẻ mặt lo lắng: “Em sao vậy?”


“Kỳ kinh nguyệt của em đến rồi. ” Phàn Kỳ khó chịu, cô đi vào phòng lấy quần lót và quần đùi.


Trần Chí Khiêm có chút ngại ngùng, đi vào phòng. Anh cùng Phàn Kỳ chung sống một năm, nhưng bọn họ rất ít nói chuyện bình thường, chỉ cần anh mở miệng, Phàn Kỳ sẽ cho rằng anh đang khống chế cô, nếu không phải những chuyện nhìn không được mắt, anh tuyệt đối sẽ không nói lời nào. Mấy chuyện kỳ sinh lý kiểu này càng không thể nhắc đến, cho nên anh không hề có phản ứng gì.


Trần Chí Khiêm ngại ngùng nằm trên giường, Phàn Kỳ thay quần, giặt vết máu trên quần sạch sẽ, những thứ còn lại ngày mai giặt tiếp.


Phàn Kỳ vào phòng, Trần Chí Khiêm bảo cô ấy đi ngủ, Phàn Kỳ nhìn Phàn Phàn, rồi lại nhìn chiếc giường, nó thực sự quá nhỏ. Thật ra anh ấy nói đúng, ôm gấu ngủ, tư thế ngủ không tốt, thật sự là không tốt lắm.


Cô tự mình đặt gấu Phác Phác vào góc, tắt đèn và nằm xuống, trong tay cảm thấy trống vắng.


Khoảng mười phút sau, Phác Phác được nhét vào trong vòng tay của cô, Phàn Kỳ nghe thấy Trần Chí Khiêm nói: “Em muốn ôm thì cứ ôm đi. ”


“Vậy thì chờ tôi ngủ rồi lấy nó ra giúp tôi nhé. ” Phàn Kỳ nói. Trần Chí Khiêm cười: “Ngủ đi!”Phàn Kỳ ôm gấu và nhắm mắt lại.


Anh vốn tưởng cô phát hiện được sẽ nổi cơn thịnh nộ, không ngờ lại còn bảo anh lấy đi. Rõ ràng là anh chỉ muốn ngủ thoải mái hơn, Trần Chí Khiêm vô cớ cảm thấy có chút áy náy, tốt hơn là không nên lấy, cô ấy thích ôm thì cứ để cô ôm!Đây là lần đầu tiên Phàn Kỳ biết rằng cơn đau bụng kinh rất khó chịu, cơn đau có thể khiến người ta đau đến mức tỉnh giấc, không chỉ đau bụng mà cả đùi cũng đau. Nghe thấy cô cựa quậy không ngủ được, Trần Chí Khiêm nghiêng người sang: "Em sao rồi?"


"Không sao, chỉ là đau bụng một chút. " Phàn Kỳ biết nỗi đau của cô không thể so sánh với nỗi đau của nguyên chủ, mỗi lần như vậy nguyên chủ đều dựa vào thuốc giảm đau để vượt qua. Phải làm gì bây giờ? Trước đây anh chưa từng thấy Phàn Kỳ bị đau đến mức này. Phải nói là trước kia anh không hề quan tâm đến Phàn Kỳ. Trần Chí Khiêm thấy cô cau mày, cuộn tròn người nằm ở đó, anh xuống khỏi giường. Phàn Kỳ không có thời gian quan tâm đến những gì anh đang làm vào lúc này. Chỉ lo che bụng, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh: "Kỳ Kỳ đau bụng. "


Phàn Kỳ kịp phản ứng, cô nhận ra rằng hóa ra anh gọi điện thoại cho mẹ anh, cô vội vã chạy ra ngoài: "Trần Chí Khiêm, tôi không cảm thấy đau nhiều như vậy, chỉ bị đau một chút thôi. "Trần Chí Khiêm xua tay ý bảo cô đừng nói, anh nói: "Cần túi chườm nóng chườm vào bụng đúng không ạ? Ở đây không có túi chườm nóng, hay là ra Đại Hạ Thiên mua. "Khi Phàn Kỳ nghe thấy điều này, cô vội vàng nói: "Có, có. "Lúc nguyên chủ đau thì cô ôm túi chườm nóng, uống thuốc giảm đau, cô đi tới mở ngăn tủ ra.


“Vâng mẹ, con biết rồi. ” Trần Chí Khiêm cúp điện thoại, đi tới cầm bình nước nóng, “Em nằm lên giường đi, tôi đi nấu nóng ấm cho em. ”Phàn Kỳ vào phòng tắm thay băng vệ sinh rồi trở về phòng nằm xuống, nghĩ lại mà cảm thấy thật tủi thân, số vốn hơn hai trăm triệu với căn biệt thự ven sông mất rồi thì thôi đi, còn được nhận lại cái cơ thể ăn nhiều là mập, còn đau bụng kinh thế này, thiệt thật đấy.

Bình Luận (0)
Comment