[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 467 - Chương 488: Kinh Hỉ (1)

 

Chương 488: Kinh Hỉ (1)
“Vậy chị cũng phải nghĩ đến em, đến ba mẹ và bà, nghĩ cho đứa bé trong bụng.”

Dung Viễn nói với cô: "Lần trước thí nghiệm tốc độ cũng là..... “

Trang Linh Linh không để anh nói hết câu: “Em là thai phụ, anh làm em khó chịu chính là tội ác tày trời.”

Dung Viễn không nói nữa, đi lên phía trước, Trang Linh Linh buông Phàn Kỳ ra rồi đuổi theo anh: “Anh làm sao lại để em đuổi theo anh, nếu vận động mạnh rồi ảnh hưởng đến cục cưng nhỏ của chúng ta thì làm sao?”

Dung Viễn bất lực dừng lại “Em.”

Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đi theo phía sau bọn họ, rồi dừng xe bên cạnh, Trang Linh Linh nói: “Chí Khiêm, em lái xe với A Viễn đi để chị nói chuyện với Phàn Kỳ.”

Hai người cùng ngồi ở ghế sau, Phàn Kỳ nói với Trang Linh Linh chuyện muốn đưa máy chơi game cầm tay vào hệ thống giải trí trên máy bay, Trang Linh Linh gật đầu nói: “Ý kiến hay.’

Dung Viễn lái xe đưa mọi người đến khách sạn nhà họ Hứa.

Chỗ của cô nằm ở giữa khoảng 30 đến 58 tầng trong khách sạn, đời trước của cô đến các khách sạn nổi tiếng như thế này đều rất thích, có thể để cho khách ở mỗi phòng đều nhìn được toàn cảnh thành phố.

Khách sạn này nhìn qua thì cũng là như thế.

Vợ chồng Trang Linh Linh đã chọn giúp cô một phòng ở chung, còn nói hai phòng bọn họ ở bên cạnh nhau, Phàn Kỳ đáp: “Đêm nay em muốn ngủ với chị.”

Trang Linh Linh sắc mặt hơi biến: “Chỉ sợ Chí khiêm không muốn đổi.”

Phàn Kỳ nói: “Chị lo lắng phải xa anh rể nên không muốn đi sao? A Khiêm nhà em không có keo kiệt như vậy, hơn nữa không phải hai người họ còn phải bàn chính sự sao? Họ nói chuyện của họ, để chúng ta nói chuyện với nhau.”

Trang Linh Linh nhìn Trần Chí Khiêm hỏi: “Được không?”

Dung Viễn lộ ra vẻ mặt đồng tình nhìn Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ có chút nghi hoặc nhìn bọn họ giống như bán loại thuốc gì trong hồ lô.

Cửa thang máy mở ra, Phàn Kỳ cùng mọi người đi vào trong, cô chen vào đứng bên cạnh Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm ôm lấy eo cô.

Cô nhéo nhẹ eo của anh: "Anh đang có chuyện gì muốn làm phải không? Cho nên lần này anh không phải đến nói chuyện với anh Viễn?"Nghĩ đến hôm nay là sinh nhật đời trước của cô, chẳng lẽ là thế?

Thì ra là muốn cho cô một bất ngờ. Cô dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Trần Chí Khiêm, nhưng không được đáp lại, cô lại nhìn sang Trang Linh Linh.

Trang Linh Linh cười nói: "Nên tự mình đi xem đi."

Phàn Kỳ hào hứng chờ đến khi cửa thang máy mở ra mong chờ bất ngờ dành cho mình, nhưng cô lại không biết là căn phòng nào.

Cho đến lúc Trang Linh Linh dẫn mọi người đến một cánh cửa, cô nhéo má Phàn Kỳ nói: "Đi vào thôi!"

Trần Chí Khiêm để chìa khóa phòng vào tay Phàn Kỳ, cô nhìn bọn họ làm ra vẻ thần bí, cô cắm chìa khóa mở cửa đi vào, đây là một căn phòng xép, trên bàn để một chiếc bánh kem quả nhiên là làm sinh nhật cho cô.

Đôi mắt cô ngấn lệ nhìn về phía Trần Chí Khiêm: "Anh bị ngốc sao? Phải làm sinh nhật cho em như này, không phải làm ở Cảng Thành cũng được sao? Còn để cho chị Linh Linh đang mang thai bay từ Mỹ về."

"Từ giờ sẽ là thế giới riêng của hai người, ba giờ chiều chúng ta sẽ đến tìm hai người." Nói xong Trang Linh Linh và Dung Viễn đi ra ngoài.

Sau khi cửa đóng lại, Phàn Kỳ ôm lấy Trần Chí Khiêm tặng anh một nụ hôn nồng nhiệt, vì sinh nhật đời trước của cô mà phải đến nơi xa như vậy, mặc dù có chút phiền nhưng đây là tâm ý của anh.Hôn xong, Trần Chí Khiêm nói bên tai cô: "Đi vào trong phòng nhìn xem."

Còn có gì sao? Phàn Kỳ đi vào trong phòng, cô thấy một bộ sườn xám màu đỏ và bộ váy cưới màu trắng ở trên giường. Cái này là sao? Cô quay đầu nhìn về phía Trần Chí Khiêm.

 

Bình Luận (0)
Comment