Chương 1140: Không Phải Buổi Sáng Mới Qua Đó Rồi Sao
Chương 1140: Không Phải Buổi Sáng Mới Qua Đó Rồi SaoChương 1140: Không Phải Buổi Sáng Mới Qua Đó Rồi Sao
Chẳng qua, câu nói của anh vẫn nhắc nhở Tô Niệm Tinh, cô phải đi một chuyến đến Trung Quan Thôn mới được.
Giám sát Lương vô cùng nghỉ ngờ: "Không phải buổi sáng mới qua đó rồi sao? Tại sao lại đi nữa vậy?”
"Buổi sáng là đi tìm nhà phát hành, còn lân này em muốn lôi kéo một công ty trò chơi. Anh biết không, phần lớn nhân tài máy tính ở Bắc Kinh đều ở hết Quan Trung Thôn, bọn họ đều là những thanh niên trẻ có chí hướng, muốn lập nghiệp." Tô Niệm Tinh không có khái niệm gì về lịch sử ở thời đại này nên có rất nhiều thứ nhớ lung tung.
Nếu đã biết Trung Quan Thôn rồi vậy cô chắc chắn phải lợi dụng cơ hội này.
Giám sát Lương thấy cô đã nghĩ ngợi chu toàn rồi mới quả quyết gật đầu: "Được, vậy bây giờ đi thôi."
Một nhóm người lại đến Quan Trung Thôn, so với ba mươi năm sau thì chỗ này lại càng giống một khu chợ hơn, bên trên còn viết là chợ điện tử.
"Chúng ta không vội đi tìm nhân tài trước mà có thể xem sản phẩm ở bên này đã." Tô Niệm Tinh dẫn giám sát Lương đi vào từ cổng lớn, bên này bày đủ các loại sản phẩm điện tử khác nhau, có vi tính trong nước sản xuất mà cũng có cả máy tính nhập từ nước ngoài.
"Cô gái, muốn mua máy tính phải không?" Có một chàng trai trẻ chen lấn qua đây, trên gương mặt nặn ra nụ cười làm hướng dẫn viên cho cô.
Trước đây Tô Niệm Tinh đã từng cùng bạn học đi qua bên này mua máy tính nên cũng biết chàng trai trẻ này là nhân viên chào hàng, cô gật đầu: "Đúng rồi, một chiếc máy tính đã lắp sẵn giá bao nhiêu?"
"Nếu dùng Lenovo do quốc gia sản xuất sẽ rẻ hơn một chút, một máy khoảng một vạn, còn nếu dùng hàng nhập khẩu ở nước ngoài thì khoảng một vạn năm.”
Tô Niệm Tinh nhướng mày, hóa ra vào thời đại này đã có Lenovo rồi, cô đi đến trước sạp hàng của chàng trai trẻ này, trước sạp hàng đó bày rất nhiều sản phẩm, đến ngay cả quầy tủ cũng triển lãm đầy máy tính, bên này cũng có cả máy tính xách tay luôn.
Chỉ cần là sản phẩm trong nước sản xuất thì giá đều đắt hơn ở Hương Giang, đây là vì Hương Giang miễn thuế đối với rất nhiêu sản phẩm.
Cô hỏi chàng trai trẻ: 'Còn có hàng do nước nào sản xuất nữa?"
Chàng trai trẻ nhiệt tình trả lời: "Sản phẩm trong nước sản xuất không nhiều, có máy đánh chữ MS-2401 của Stone Group, máy tính 486 của Great Wall có tính năng cũng không tồi."
Tô Niệm Tinh nhướng mày.
Stone Group không phải là công ty nội địa đầu tiên xuất hiện trên thị trường Hương Giang hay sao?
Đó là người bạn tốt ngày xưa của cha cô nhưng sau này một loạt hành động của ông ta khiến cha cô rất chướng mắt nên đã đoạn tuyệt quan hệ với đối phương.
Cô nhướng mày, vậy mà vào thời điểm này Stone Group vẫn chưa lên thị trường sao?
Bây giờ cô đầu tư vậy chẳng phải sẽ kiếm gấp bội hay sao?
Cô liếc mắt nhìn một vòng nhưng không nhìn thấy đến mấy sản phẩm trong nước, lại không tiện làm lãng phí nhiều thời gian của anh ta như vậy nên chỉ mua một chiếc máy điện tử của Nga.
Tô Niệm Tinh hỏi chàng trai trẻ: "Anh có biết Stone Group ở đâu không?”
"Biết chứ, ở phố Hải Điện, phía nam con đường, quẹo một cái là có thể nhìn thấy ngay, biển của bọn họ to lắm." Chàng trai trẻ chỉ ra cửa.
Tô Niệm Tinh cảm ơn anh ta rồi dẫn những người khác vòng sang bên phải, đi ngang qua vườn công nghệ của Trung Quan Thôn trước.
Giám sát Lương nghi ngờ: "Chỗ này chắc hẳn chính là vườn lập nghiệp mà em nói đi?"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Chúng ta đi vào trong xem trước đã nhé."
Thời buổi này vườn công nghệ còn lâu mới phồn hoa được bằng sau này, diện tích rất nhỏ và cũng rất chật chội, vừa đi vào đã trông thấy phòng máy tính, nhìn có hơi giống một quán cà phê internet nhưng số lượng cũng không nhiều, chỉ có bốn đến năm máy. Trước mỗi một vị trí đều có một người trẻ tuổi đang chơi. Ngoại trừ vậy ra thì chính là viện nghiên cứu của các trường đại học đều được xây dựng ở bên này.
Chẳng trách mà bây giờ vẫn chưa mở cửa đối với bên ngoài?
Nghi ngờ của cô cũng nhanh chóng được giải đáp, đại khái là một nhóm người bọn họ quá mức chói mắt nên rất nhanh đã có một giáo viên đi qua đây hỏi cô muốn tìm cái gì?
Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Tôi nghe nói bên này có vườn sáng tạo công nghệ nên muốn qua bên này xem, chúng tôi từ Hương Giang qua đây."
Cô hơi dừng lại một chút rồi bổ sung thêm: "Qua để đầu tư."